"Con nhỏ này, sao mày dám!!"
Khương gia lão phu nhân cả người run rẩy, tiến lên vừa thấy đến bàn tay đầy máu của cháu trai, thiếu chút nữa ngất đi, "Còn thất thần làm cái gì, tìm đại phu!"
Một nha hoàn vội vã chạy đi.
"Con bé Lục, mày ra tay thật tàn nhẫn!!!"
Khương Ấu An cười lạnh nói: "Không bằng một nửa của bà."
"Mày!!!"
Khương Ấu An vẻ mặt hờ hững nói: "Ngọc bội đã hủy, tôi và nhà họ Khương các người không còn quan hệ gì nữa, Khương lão phu nhân cũng không cần lấy danh trưởng bối tới dạy dỗ tôi, Tam thúc không thể quỳ và anh Dương cũng sẽ thế, kể từ giờ trở đi tôi và cả nhà Tam thúc có vinh hoa phú quý hay nhục nhã một kiếp người cũng không liên quan gì tới nhà họ Khương các người."
Nói xong, Khương Ấu An phớt lờ bà ta có cái mặt gì trưng ra, đôi mắt sắc bén bắn về phía Mộ Trung Thiên, "Ông chủ Mộ trên tay là giấy nợ, trên giấy vẫn chưa ghi là lãi trả gấp đôi, nếu ông mạnh miệng ép nhà họ Liễu trả hơn khoản đã ghi trong giấy, tôi sẽ kiện ông lên công đường, nếu ông cảm thấy oan khuất, tôi cũng có thể lấy thân phận Thế tử phi của phủ Thần Nam vương phủ gõ trống kêu oan lên Thánh thượng, nhờ người lấy lại công đạo cho ông?"
Cô tặng cái nhìn trào phúng cho ông ta.
Mộ Trung Thiên đen mặt, "Tôi xem cô muốn gấp gáp bị đuổi khỏi vương phủ rồi đi?"
"Tôi có bị đuổi hay không cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3513703/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.