Trước đó vài ngày xem chương trình tạp kỹ với Bạch Đường Sinh lại khiến Ô Bách Chu nhớ ra một chuyện, "Ngày thứ hai khi quay chương trình, em cho tôi ra một yêu cầu còn nhớ không?"
Ngày đó Bạch Đường Sinh bảo Ô Bách Chu đoán trong bộ đồ gấu là nam hay nữ, đoán đúng thì cho hắn một yêu cầu.
“Nhớ.” Bạch Đường Sinh cười: “Vậy thầy Ô muốn em làm gì đây?"
Ô Bách Chu nhìn chằm chằm Bạch Đường Sinh suy nghĩ một hồi, “Tạm thời chưa nghĩ ra.”
Hai mắt Bạch Đường Sinh cong lên: “Cho anh thời gian suy nghĩ một tháng, quá thời hạn thì hết hiệu lực."
“Bất cứ chuyện gì cũng có thể?” Lòng Ô Bách Chu hơi động.
“Bất cứ chuyện gì cũng có thể.” Bạch Đường Sinh đồng ý không do dự.
Ô Bách Chu như có suy tư, dời ánh mắt đi không biết đang nghĩ gì.
Bạch Đường Sinh thấy thế cũng không để ý, cho dù không đồng ý với yêu cầu này, Ô Bách Chu bảo cậu làm cái gì cậu cũng sẽ không cự tuyệt.
Năm nay mùa đông tuyết rơi, vẫn khá hiếm thấy với thành phố ở phía nam. Bạch Đường Sinh đứng ở cửa sổ nhìn bên ngoài một mảng trắng xoá, ngay cả hoa cỏ sân sau cũng bị tuyết trắng bao trùm, sắp rũ xuống.
Ô Bách Chu khoác cho cậu thêm một chiếc áo khoác dày, “Muốn nghịch tuyết không?"
“… Không muốn.” Bạch Đường Sinh bật cười: “Em cũng đâu phải con nít, sao lại trẻ con như vậy được."
Ô Bách Chu đứng phía sau Bạch Đường Sinh, không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-bi-ep-tuong-tac-tot-gioi-giai-tri/1957697/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.