Mùng một đầu năm cũng không có gì đặc biệt, hai người ngủ đến giữa trưa mới rời giường. Ô Bách Chu dùng gà mái già hầm nhừ hôm qua nấu hai bát mì, đưa đến tận bên giường chỉ thiếu điều đút cho Bạch Đường Sinh ăn.
Tối hôm qua làm có chút tàn nhẫn, trâu cày còn chưa mệt chết mà ruộng cày đã muốn nát rồi.
Bạch Đường Sinh ăn xong mấy miếng mì cuối cùng, “Lát nữa chúng ta đi trung tâm mua sắm đi?"
“Hửm?”
“Em đến nhà người lớn anh chúc tết.” Bạch Đường Sinh uống một ngụm canh gà, “Cũng không thể đi tay không chứ?”
Ô Bách Chu không từ chối tâm ý của Bạch Đường Sinh, đối với hắn, dù sao dì nhỏ vẫn khá đặc biệt.
“Vậy đi ra ngoài một chuyến.” Ô Bách Chu nhận cái bát không Bạch Đường Sinh đưa, “Tiện thể đến thăm nhà Tề Kỳ.”
Dọn dẹp xong, Bạch Đường Sinh cảm thấy eo mình đã đỡ hơn nhiều, hai người thay quần áo lái xe ra ngoài.
Chuyện chọn quà này có lẽ với mỗi một tên đàn ông đều là nan đề. Bạch Đường Sinh đi ngang qua từng quầy hành, đi vào chọn lựa xem thử, lại không có thứ gì đặc biệt vừa lòng.
“Thật là khó.” Bạch Đường Sinh thở dài: “Dì nhỏ anh lại dễ mua, nhưng dượng nhỏ anh thì sao bây giờ?"
Ô Bách Chu cũng không đưa ra được ý gì hay. Tuy rằng quan hệ của hắn và dượng nhỏ không tồi, song cũng không phải là rất hiểu biết, hắn đúng thật là không biết dượng nhỏ thích thứ gì.
“Tôi hỏi Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-bi-ep-tuong-tac-tot-gioi-giai-tri/1957692/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.