20.
Sức chiến đấu của tộc ốc sên thời kỳ đồng thau so với sức chiến đấu của tộc hồ thời kỳ vương giả, đánh nhau chỉ có thể bắn ra đốm lửa tình yêu.
Từng trải qua vô số lần bị đánh tơi bời tan tác khiến Nhạn Thanh nhận ra, đánh nhau với ai cũng được, tuyệt đối không được đánh với Bạch Ngôn.
Có ai đánh nhau mà môi chạm môi không?!
21.
Nhạn Thanh hôn mê 300 năm, đối với thế giới hiện tại là một mặt ngơ ngác, hai mặt ngơ ngác, n mặt ngơ ngác.
Hộp đêm? (Dạ điếm)
Không phải là buổi tối (dạ) mở tiệm (điếm) sao?
Nhưng Nhạn Thanh có cảm giác, nụ cười này của Bạch Ngôn cần phải tìm hiểu kỹ…
Đúng lúc này, giữa sân khấu mờ tối đột nhiên bật sáng, trong ánh sáng nhấp nháy, một đám tiểu yêu tinh vô cùng xinh đẹp đi tới bắt đầu nhảy múa.
Thế nhưng… Sao quần áo trên người chúng càng nhảy càng ít vậy?
Nhạn Thanh mê man. jpg
Đến khi đám yêu tinh chỉ còn lại mảnh vải hình tam giác, hai mắt Nhạn Thanh đột nhiên bị hai bàn tay to che lại.
Nhìn kích cỡ tay là biết của người nào!
Ta cắn!
22.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay lúc bầu không khí sắp sôi sùng sục, một tiếng hét đột ngột vang lên: “BẮT MẠI DÂM, TẤT CẢ NGỒI XUỐNG!”
Tiệc chào đón Nhạn Thanh vừa mới bắt đầu đã kết thúc.
Tất cả được mời đến cục cảnh sát, gồm cả Bạch Ngôn.
Vẻ mặt Sơ Vân rất tệ, thậm chí không thèm nhìn viên cảnh sát trước mặt.
Nhưng viên cảnh sát này lại rất thích nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-cung-tinh-dich/200902/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.