162.
Nhạn Thanh bị đau bụng dằn vặt mà tỉnh ngủ, gần đây cậu rất thích ngủ, thường ngủ ban ngày, buổi tối cũng ngủ.
Mùa đông càng lúc càng lạnh, Bạch Ngôn sợ cậu lại ngủ đông. Trong nhà luôn bảo trì nhiệt độ như mùa xuân, cũng cho Nhạn Thanh nghỉ học, hắn quyết định tự dạy!
Đau đớn từng cơn, Nhạn Thanh nhíu mày, khẽ mím môi nhìn về phía cửa sổ mới phát hiện trời tối đen, âm u thâm trầm.
Nhưng ánh sáng của một người sẽ không bao giờ mờ tối hay đỏ, xanh…
Nhạn Thanh khẽ vuốt bụng, đau đớn dịu bớt, nhưng tạm thời cậu không còn buồn ngủ.
Khi xưa, mỗi khi mùa đông đến, cậu luôn tìm một chỗ ấm áp ngủ một giấc dài.
Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu thức trong mùa đông? Vì có người bầu bạn bên cạnh sao?
Nhạn Thanh hơi nhích người, lại phát hiện thật khó khăn.
Bạch Ngôn đã ngủ nhưng vẫn ôm chặt cậu, như là sợ cậu chạy mất. Gần đây Nhạn Thanh thường xuyên thở dài, rốt cuộc con hồ ly Bạch Ngôn này có tính chiếm hữu đến cỡ nào vậy?
Có lẽ trước đây cậu không phát hiện mà thôi. Chờ cậu phát hiện ra, muốn chạy đã không kịp rồi.
Nhạn Thanh nghiêng đầu, ánh mắt như sao nhìn người đàn ông đang ngủ.
Ngay cả ngủ rồi cũng ôm chặt cậu trong lòng.
Thật ra cậu không hiểu, rốt cuộc quan hệ hiện tại của họ là gì.
Cứ hồ đồ không rõ như vậy.
Người hồ đồ làm chuyện hồ đồ, còn làm ra một sinh mệnh.
May là, người cha hồ đồ kia còn quý trọng sinh mệnh đột ngột xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-cung-tinh-dich/1321402/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.