🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuyết rơi.



Sư Hòa đứng trên hành lang, ngắm nhìn khoảng không mênh mông trắng xóa phía xa.



Sau lưng có tiếng bước chân, trên vai khoác một chiếc áo choàng.



Mộ Tương nói: “Đừng đứng đây, gió lớn lắm.”



Thân thể hiện giờ của Sư Hòa không thể so với ngày xưa, mạnh hơn người phàm một chút, nhưng khó có thể chống lại thời tiết khắc nghiệt ở đây.



Tại Tu Tiên giới, mưa xối xả tuyết ào ạt đều lớn gấp vô số lần so với phàm trần, người không có linh lực rất khó có thể chống lại.



Mộ Tương còn nhớ khi còn bé lạnh quá không chịu nổi, hắn sẽ chạy tới chỗ Sư Hòa bế quan, trộm co ro trong góc, như thể thế là đã ấm lên chút xíu.



Nhưng chờ khi tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang ngồi trong lòng Sư Hòa, ôm eo y, nước miếng cũng dính lên áo Sư Hòa.



Càng về sau, lá gan hắn càng lớn hơn. Lúc sợ lãnh hắn sẽ ngồi luôn trên đùi Sư Hòa ôm y ngủ, cũng bất chấp Sư Hòa đang đả tọa hay là bế quan.



Có đôi khi ngủ quá say, Sư Hòa đã kết thúc đả tọa rồi mà hắn còn chưa tỉnh, cuối cùng vẫn được bế về giường tự tỉnh dậy.



Sau đó nữa, Mộ Tương trưởng thành, có linh lực trên người, Sư Hòa không ôm hắn nữa, cũng không còn tùy ý để hắn cầm tay giống thuở nhỏ.



Trong khoảng thời gian còn chưa nhận ra tình cảm của mình đã biến chất, Mộ Tương thậm chí nghĩ, nếu vĩnh viễn không lớn lên thì tốt rồi, sư phụ sẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-soan-ngoi-han-gia-chet-bo-tron/2471338/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.