Tạ Hằng nửa quỳ trên mặt đất, tay siết chặt kiếm, giữa những ngón tay đều nhớp nhớp máu.
Bởi vì lúc nãy chém giết quá mãnh liệt, giờ phút này bỗng dưng ngừng lại, hơi thở nàng bắt đầu hỗn loạn, giống như vừa uống phải rượu mạnh, tác dụng chậm bắt đầu nổi lên.
Trong cổ họng trào lên vị tanh ngọt.
Nàng vội vàng nuốt máu, nhìn chằm chằm hoa văn quen thuộc trên đôi ủng kia.
Tiếng nói của Tạ Sầm Chi vang lên trên đỉnh đầu nàng.
Biết sai chưa?
Nàng sai chỗ nào?
Nàng chỉ muốn cứu người mà thôi.
Nếu có thể chọn lại lần nữa, nàng vẫn sẽ lựa chọn cứu Giang Âm Ninh.
Mặc kệ bên trong là ai, chỉ cần người nọ là đệ tử của Tàng Vân Tông, nếu Tạ Hằng đúng lúc ở đó, chắc chắn sẽ cứu không chút do dự.
Nàng sai sao?
Không có sai.
Nhưng lúc rời đi nghị sự điện, hắn có lệnh cho nàng nhanh chóng quay về bế quan, đừng để lộ ma khí trước mặt người khác. Nàng vừa quay đầu đã thả ra ma khí khắp người, thậm chí bị kiếm linh nhầm thành tà ma, khiến hắn phải chạy đến đây cứu, còn bày ra bộ dạng thảm hại như thế này trước mặt mọi người.
Nàng đúng là đã làm trái lệnh của hắn, mang đến phiền toái cho hắn.
Tạ Hằng buông tay, Kiếm Tư Tà trong lòng bàn tay biến mất, nàng trầm giọng nói: "Thật xin lỗi."
Tạ Sầm Chi cụp mắt nhìn nàng, thần sắc lạnh nhạt, không nói lời nào.
Tạ Hằng gian nan chống tay, lảo đảo đứng dậy. Nàng mím chặt đôi môi tái nhợt, cúi đầu nói: "Tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-sap-chet-ta-tro-thanh-hac-lien-hoa/276559/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.