Gió lạnh bất chợt ùa về, mây đen giăng kín che khuất bóng trăng, tiếng sấm rền vang cuồn cuộn kéo đến.
Trong phòng lúc sáng lúc tối, ánh nến lách tách loé lên rồi tắt hẳn, khi bóng tối bao trùm, một bóng dáng nhỏ bé mỹ lệ chậm rãi đi tới. Đầu ngón tay nàng khẽ điểm linh chú, ánh nến một lần nữa bùng lên, trong phòng cũng sáng lên vài phần.
"Trời mưa."
Tạ Hằng vươn tay đóng lại cửa sổ, cẩn thận sửa lại tóc mai bị gió thổi loạn, sau đó thuận tay cầm một chiếc áo choàng đen mạ vàng đặt trên giá. Nàng vòng qua bình phong đi đến án thư rồi khoác áo choàng lên đầu vai nam tử mặc bạch y, "Trời lạnh, nhớ mặc thêm y phục."
Tiếng nói nàng nhẹ nhàng mềm mại, ngữ khí quen thuộc lại tự nhiên, phảng phất đã nói qua những lời này vô số lần.
Tạ Sầm Chi đang viết chữ, nghe tiếng nàng lập tức ngẩng đầu.
Hắn vừa ngẩng đầu thì lộ ra một gương mặt tuấn mỹ băng sương, môi mỏng mũi cao, mày dài quá mắt*, dưới mi là đôi mắt hẹp dài sâu không thấy đáy.
Dường như hơi nước ướt lạnh dưới nền đất bốc lên, khiến cho đôi mắt hắn cũng nhiễm ba phần lạnh lẽo.
Bỏ công văn trong tay xuống, Tạ Sầm Chi lãnh đạm hỏi: "Nàng quỳ bao lâu rồi?"
Người mà hắn hỏi, đương nhiên là cô nương đang bị phạt quỳ bên ngoài, Giang Âm Ninh.
Tạ Hằng cúi đầu, đầu ngón tay đang khoác áo choàng cho hắn khẽ run rẩy.
Đêm qua, tiểu sư muội Giang Âm Ninh của Tạ Sầm Chi đột nhiên một mình xâm nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-sap-chet-ta-tro-thanh-hac-lien-hoa/276554/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.