Biết Tạ Hằng động thủ, mấy đệ tử của Chấp Pháp Đường rất nhanh đã đến, bọn họ mau chóng bao vây Tạ Hằng.
Đao kiếm đã rút khỏi vỏ nhưng bọn họ vẫn chậm chạp không dám tiến lên. Đệ tử cầm đầu thậm chí còn không biết có nên mở miệng răn đe mấy câu hay không.
Dù sao trong mắt muôn vàn đệ tử Tàng Vân Tông, địa vị của trưởng lão Tạ Hằng chỉ đứng sau Lăng Sơn Quân. Mấy năm nay nàng vẫn luôn tận tâm tẫn trách, đáng giá được bọn họ tôn kính.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy nàng phẫn nộ như thế.
"Trưởng lão, ngài, ngài muốn làm gì..." Đệ tử cầm đầu chần chừ mở miệng, còn chưa dứt câu, Tạ Hằng đã xoay người rời đi, nàng chưa từng liếc mắt nhìn bọn hắn dù chỉ một cái.
Những đệ tử khác ngây ngẩn cả người, mắt thấy trưởng lão Tạ Hằng đi về phía mình, theo bản năng tránh ra chừa một con đường.
Không ai dám cản.
Trưởng lão Tạ Hằng đang tức giận, dường như... không nên chọc nàng.
Tạ Hằng men theo đường núi rời đi một mình, khoảnh khắc đi đến nơi không người nàng giống như bị hút hết sức lực, cơ thể lung lay, một tay vịn vào thân cây mới có thể đứng vững.
Nàng thở phì phò, tròng mắt phiếm huyết sắc, môi dưới bị cắn đến tứa máu.
Sóng triều trong lòng thay nhau nổi lên, gào thét khiến hốc mắt nàng nóng lên.
Quả nhiên, lại là kết quả này.
Mặc dù nàng mang theo chứng cứ mà đến, nhân chứng vật chứng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-sap-chet-ta-tro-thanh-hac-lien-hoa/2102314/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.