"Mau đi lên đi." Diêu Gia Mạn thấy Lâm Vi Cửu không nhúc nhích, nhịn không được liền thúc giục. Mấy phút trước các cô xếp hàng một trước một sau mua xong vé, trong lúc đó đội ngũ mười phần yên tĩnh không có bất kỳ quái vật nào nói chuyện, sau khi mua xong vé, Lâm Vi Cửu liền đứng trước cửa vòng đu quay không nhúc nhích. "Ta đột nhiên không muốn chơi cái này, đầu ta có chút choáng, cô chơi đi, ta ở phía dưới nhìn cô chơi." Sắc mặt Lâm Vi Cửu tái nhợt, lung lay sắp đổ. Vẻ mặt tươi cười của Diêu Gia Mạn thoáng cứng đờ: "Sao lại đột nhiên choáng váng?" "Ta cũng không biết, cô mau đi chơi đi, trên ngựa gỗ đã ngồi đầy, chỉ còn lại cô thôi." Lâm Vi Cửu đem vé vào cửa trong tay mình nhét vào trong tay cô ta. Trên Vòng đu quay chỉ còn lại một cái chỗ ngồi, rất rõ ràng, Diêu Gia Mạn không có mua vé vào cửa. "Không được!" Diêu Gia Mạn đột nhiên thốt lên. "Tại sao không được?" Vẻ mặt Lâm Vi Cửu tràn đầy hoang mang, "Cô nhìn xem, cô không có mua vé vào cửa, vừa lúc thân thể ta không thoải mái, đem phiếu vào cửa phiếu tặng cho cô, còn cô nhìn rất thích vòng đu quay, một công đôi việc a." Ta thích vòng đu quay an toàn, chứ không thích xung quanh vòng đu quay đều là quái vật. Diêu Gia Mạn trong lòng phun tào. "Ta, ta đã chơi qua, cô hẳn là chưa có chơi qua, vẫn là chính cô chơi đi." Diêu Gia Mạn ấp úng ngập ngừng muốn đem vé vào cửa nhét trở về. Lâm Vi Cửu đã sớm tránh thoát tay của cô ta, trong mắt sâu không thấy đáy, lãnh đạm nói: "Ta cũng đã chơi qua, cô không muốn chơi thì quên đi, đi thôi." Không cho Diêu Gia Mạn có bất kỳ phản ứng nào, Lâm Vi Cửu xoay người đi về phía trước. Cô đang tìm con đường phân nhánh. Trong ba quy tắc của phó bản, hiện tại chỉ còn lại điều thứ ba là chưa thấy được. Diêu Gia Mạn thấy cô rời đi, luống cuống, muốn đuổi theo, lại bị quái vật bán vé chẳng biết xuất hiện từ lúc nào ngăn lại. Nghe thấy tiếng kêu từ phía sau truyền đến, Lâm Vi Cửu quay đầu nhìn một cái, không chút dao động nào tiếp tục đi về phía trước. Muốn tính kế cô, vậy trước tiên phải xem bản thân mình có bản lĩnh đó không. Lúc Diêu Gia Mạn xếp hàng mua vé, Lâm Vi Cửu liền thấy cô ta không có mua vé, động tác đưa đồng vàng cầm vé chỉ là động tác giả, chỉ làm để cho cô nhìn mà thôi. Đáng tiếc vòng đu quay chơi không được. Cô chán ghét bị người tính kế. - Lâm Vi Cửu đứng trước con đường phân nhánh, bên trái đi đến công viên nước, bên phải đi đến sở thú. Sau khi xác nhận lại một lần nữa điều thứ ba nhắc nhở là đi về phía bên phải, cô liền không chút do dự bước lên con đường rải sỏi bên phải. Con đường yên tĩnh bỗng nhiên trở nên náo nhiệt. Một đàn báo hoa mai đang đứng thẳng đi lại đột nhiên lao thẳng về phía cô , Lâm Vi Cửu nở nụ cười, ở trong lòng giơ ngón cái cho nhắc nhở của mình. Chỉ cần quái vật chịu công kích cô thì tốt rồi, Lâm Vi Cửu cầm Nguyệt Nha loan đao, chính diện tiếp đoán. -378. Tên và thanh máu của quái vật thoáng qua liền mất. Lâm Vi Cửu sững sốt, lập tức hiểu ra đám quái vật này là quái vật cấp F. HP của quái vật cấp F là 300 điểm, quái vật cấp E là 500 điểm. Lâm Vi Cửu một đao một chém một con quái vật, thân thủ lưu loát, máu trên lưỡi đao nhỏ xuống trên mặt đất, khiến cả người cô giống như chiến thần trong đêm tối. Bọn quái vật liên tiếp ngã xuống đất liền đổi mới sau đó biến mất, Lâm Vi Cửu sau khi đem một con quái vật cuối cùng giải quyết, lúc này mới có tâm tình nhìn về phía bảo rương trên mặt đất. Đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là bảo rương màu nâu xanh. Mở xong tất cả bảo rương trên mặt đất. Thịt báo +16 Da báo +10 Thịt là đạo cụ, da là vật liệu, không có bất kỳ vật gì khác. Thậm chí có bảo rương chỉ có một tấm thẻ bài.
Bởi vậy có thể thấy được, bảo rương màu nâu xanh có bao nhiêu keo kiệt. Lâm Vi Cửu nhìn thoáng qua bảng nhiệm vụ, tiếp tục đi về phía trước. 【 Nhiệm vụ chính một 】 Đánh giết quái vật cấp F (10/50) Mười con quái vật với hình dáng động vật mới vừa xuất hiện, đã bị Lâm Vi Cửu dùng một thao tác để giải quyết. Trên con đường có thể nhìn thấy tận cùng này, Lâm Vi Cửu nghênh đón một đợt lại một đợt quái vật. Ban đầu chỉ có một loại quái vật có hình dáng như động vật xuất hiện, sau đó dần dần gia tăng hai loại ba loại cùng nhiều loại quái vật khác nhau xuất hiện nhắm ngay cô tặng đầu người. Lâm Vi Cửu có chút đồng tình đối với những con quái vật không biết nguy hiểm là . Giết đến cuối cùng, cô thậm chí không thể đếm được đến tột cùng là có bao nhiêu loại quái vật đi tìm đường chết. Trong lúc bất tri bất giác, Lâm Vi Cửu đi tới cuối cùng, cô thoáng nhẹ nhàng thở ra, lần nữa nhìn về phía bảng nhiệm vụ của mình. 【 Nhiệm vụ chính một 】 Đánh giết quái vật cấp F (30/30) 【 Nhiệm vụ chính hai 】 Đánh giết quái vật cấp E (0/20) 【 Nhiệm vụ phụ một 】 Đánh giết boss cấp D (0/1) 【 Nhiệm vụ phụ hai 】 Đánh giết tất cả quái vật (70/200) Cuối con đường mà cô vừa đi qua là lối vào sở thú, xung quanh không có con đường nào khác, cô chỉ có lựa chọn là đi vào sở thú. Lâm Vi Cửu đem vết máu trên Nguyệt Nha loan đao lau sạch sẽ, đem khăn tay ném vào thùng rác, thản nhiên đi vào trong sở thú. Ở cửa không có người bán vé, cô cho rằng cuộc chiến vừa rồi là vé vào cửa. Sở thú không có yên tĩnh vắng vẻ như cô nghĩ, ngược lại có rất nhiều động vật. Không sai chính là động vật mà không phải quái vật. Động vật cùng quái vật vẫn là có chênh lệch nhất định. Lâm Vi Cửu xoay người thử rời đi, nhưng có một tấm màn trong suốt ngăn cản không cho cô rời đi. Lối ra là ở nơi khác trong sở thú? Lâm Vi Cửu đi về phía trước, quan sát những con động vật ngoan ngoãn kia. Đi dạo trong sở thú, cô vẫn như cũ gặp được con đường phân nhánh liền dứt khoát đi con đường bên phải. Cô không biết là, khi cô đang quan sát những con động vật kia, thì những con động vật đó cũng đang quan sát cô. "Người chơi này thật là may mắn." "Ta nghe nói có người chơi có được phần thưởng là nhắc nhở quy tắc của phó bản, không phải là cô chứ?" "Nằm yên, thay vì chờ cô ta chọn sai đường, còn không bằng nghỉ ngơi thật tốt, chờ người chơi tiếp theo tiến vào." "Không được, ta cũng không tin vận may của cô ta sẽ vẫn luôn tốt mãi như thế, phía sau còn có rất nhiều địa hình phức tạp, nên ta không tin." "Ngoan, lúc nên nhận mệnh thì vẫn là nhận mệnh đi, người chơi tự mang hack không thể trêu vào." "Hừ, nếu không phải bị giáng cấp, thực lực của quái vật bên ngoài cũng bị giảm xuống đến cấp thấp nhất, làm sao cô ta có thể dễ dàng liền tiến đến trước mặt chúng ta diễu võ giương oai." "Còn không phải bởi vì mày!" Những động vật này sôi nổi nói chuyện nhưng Lâm Vi Cửu cũng không biết, lúc này cô còn đang cảm thấy nghi hoặc vì chính mình thuận lợi rời khỏi sở thú. Quả nhiên vẫn là cô quá đề cao phó bản cấp D sao? Trước khi gặp được con đường phân nhánh tiếp theo, Lâm Vi Cửu gặp được hai người chơi khác. Sau khi qua loa giới thiệu bản thân, hai người kia mười phần nhiệt tình mời Lâm Vi Cửu gia nhập, cùng đi với bọn họ. Thông quan thời gian ngắn ngủi giới thiệu, cô đã nhìn ra quan hệ cạnh tranh giữa bọn họ. Cô không muốn tham dự vào cạnh tranh giữa bọn họ, liền thuận miệng từ chối. Trò cười, cùng nhau hành động, chờ sau khi gặp được quái vật, quái vật cùng chiến lợi phẩm phân thế nào? Cô tiến vào phó bản chính là hướng về phía điểm kinh nghiệm cùng bảo rương mà đến. Mặc dù đồ vật bên trong bảo rương phó bản cấp D rất ít, nhưng là điểm kinh nghiệm vẫn giống như trước, chính là vì điểm kinh nghiệm cũng không thể cùng những người khác cùng nhau hành động, trơ mắt nhìn đối phương chiếm lấy điểm kinh nghiệm của mình.
Mắt không thấy tâm không phiền, chỉ cần bọn họ đừng ở trước mặt cô giết quái, cô đều không có bất cứ vấn đề gì. Càng quan trọng hơn là, số lượng quái vật quá ít. Tính số lượng quái vật cấp E, nhiệm vụ của mỗi người là giết 50 con quái vật, nhưng có bốn người chơi, chính cô đã giết 50 con quái vật cấp F, 20 con quái vật khác là người chơi khác giết. Nếu như gặp lại cấp E, cô lại giết tiếp 20 con quái vật, như vậy người chơi khác liền sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ. Với tình huống vừa rồi không thể vì mạng nhỏ của người chơi khác mà bắt cô dừng lại không đi giết bọn quái vật kia. Lâm Vi Cửu đi về phía trước, sau khi tiến vào con đường phân nhánh tiếp theo, cô ra một đòn công kích hướng về phía quái vật, quái vật không chết, thanh máu rất tàn. Cô lập tức ý thức được mình gặp phải quái vật cấp E. Công kích trên tay không gián đoạn, dùng đao đem trước mắt quái vật chém một nhát. Lúc này Lâm Vi Cửu không biết bởi vì cô đánh giết quái vật, làm cho một đám ba người chơi kia nảy sinh ra mâu thuẫn. Vốn là đội ngũ cũng không đoàn kết gì mấy, càng ngày càng tệ hơn. Kế hoạch lúc đầu qua loa kết thúc. Diêu Gia Mạn đánh giết quái vật xấu xí trước mắt, nhìn xem số lượng trên bảng nhiệm vụ, vẻ mặt u ám. Đây là lần đầu tiên cô dẫn người đánh phó bản, còn dùng một cái thẻ bài đồng tâm, để ba người bọn họ cùng tiến vào một cái phó bản. Trước cô, cũng có một tiền bối mang theo hai người tiến vào phó bản, phó bản kia chỉ có ba người chơi, điều này khiến những người trong căn cứ lầm tưởng rằng dùng thẻ bài đồng tâm báo danh tiến vào phó bản nhất định sẽ tiến vào phó bản ba người. Sau khi tiến vào phó bản nhìn thấy nhiệm vụ trên bảng nhiệm vụ, bọn họ đều cực kỳ cao hứng, bởi vì 200 con quái vật vừa vặn đủ ba người đánh giết. Ai ngờ, không đầy một lát cô liền thấy Lâm Vi Cửu vừa mới tiến vào công viên giải trí. Thế là trải qua cuộc thảo luận ba người quyết định để Lâm Vi Cửu đi chơi một trò chơi, làm bọn quái vật trong trò chơi đó giết cô. Diêu Gia Mạn đối với kế hoạch này có chút do dự, cuối cùng vẫn là bị đội viên thuyết phục. Vị trí của cô ở căn cứ Ánh Rạng Đông cũng không ổn định, cần dùng phó bản này để chứng minh thực lực của cô. Nhưng ai biết được, Lâm Vi Cửu cũng không có bị lừa. Kế hoạch A thất bại, khởi động kế hoạch B. Đội viên còn không có nhìn thấy Lâm Vi Cửu liền phát hiện đối phương đã giết chết 50 con quái vật. Lúc này bọn họ phát hiện, Lâm Vi Cửu có thực lực, còn đã đem danh ngạch mỗi người 50 con quái vật đều cầm, phòng ngừa cô tiếp tục giết quái vật, một người đội viên đặc biệt dùng một cái thẻ đạo cụ tìm kiếm người, thành công tìm cô ta. Cuối cùng, vẫn như cũ thất bại. Lâm Vi Cửu hoàn toàn không biết những việc này, trong mắt cô chỉ có điểm kinh nghiệm cùng bảo rương, thậm chí có đôi khi đều quên nhìn bảng nhiệm vụ. Sau khi ba người kia sau nhìn thấy con số của nhiệm vụ phụ hai trên bảng nhiệm vụ bên thì hợp tác của bọn họ sinh ra khe hở. Sau khi số lượng tiếp tục tăng lên, bọn họ hoàn toàn giải tán. Mỗi người tản ra đi khắp nơi tìm kiếm quái vật, chỉ hi vọng trước khi Lâm Vi Cửu giết xong tất cả quái vật thì bản thân mình đã dẫn đầu hoàn thành nhiệm vụ chính. Nếu như không hoàn thành nhiệm vụ chính, kết cục chỉ có chết. So với việc chết trong phó bản, trong hiện thực bị đội trưởng răn dạy, đuổi ra căn cứ đều là chuyện nhỏ. Khi bọn họ cố gắng tìm kiếm quái, Lâm Vi Cửu đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ chính của mình. Đồng thời, cô cảm giác được dây lụa trên cổ tay mình có một chút lôi kéo. Lâm Vi Cửu thuận theo lực đạo này, đi theo nó. Chú hề nói nó rất hữu dụng. Lâm Vi Cửu biểu hiện cô đang tràn đầy chờ mong. Trên đường ngẫu nhiên gặp được một hai con quái vật, cô đột nhiên tốt bụng không giết bọn chúng, mà là tránh đi. Ai ngờ, những con quái vật này kiên trì đi theo và công kích cô. Sau khi hệ thống đổi mới quái vật trở nên trắng trợn táo bạo xử lý con người. Lâm Vi Cửu nghĩ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]