Đường đi đến cửa thôn Vân Trúc cũng không dễ dàng, trên mặt đất cỏ dại mọc um tùm, nhánh cây chằng chịt đan xen, như đi vào rừng rậm, Lâm Vi Cửu bỗng nhiên cảm giác được sự nóng bức trên người mình đều tiêu tán rất nhiều.
“Tác dụng của cây cối cũng không tệ lắm, ta cảm giác mát mẻ hơn rất nhiều.” Nghiêm Vanh kinh ngạc cảm thán nói.
"Anh cũng cảm giác được?”
“Đúng vậy, trở về nhìn xem có thể ở xung quanh căn cứ trồng mấy cây hay không."
Lâm Vi Cửu lắc đầu: “Không được, loại cây bình thường dễ dàng biến dị, đến lúc đó chúng sẽ vây quanh căn cứ công kích chúng ta liền không tốt.”
Nghiêm Vanh tiếc nuối gật gật đầu.
Khi tới cửa thôn, anh ta trước tiên lấy ra lệnh bài lãnh chúa xác nhận trói định Vân Trúc thôn.
Bọn họ tìm cớ về trước chính là vì dùng lệnh bài lãnh chúa trói định Vân Trúc thôn.
Hệ thống làm anh ta đặt tên cho lãnh địa, anh ta vẫn như cũ sử dụng tên Vân Trúc.
Sau khi xác nhận xong tên của lãnh địa, ba chữ thôn Vân Trúc trên hòn đá bên cạnh biến thành lãnh địa Vân Trúc.
Lâm Vi Cửu ngạc nhiên tiến lên sờ sờ bốn chữ to này, không có bất kì dấu vết sửa chữa nào.
Sau khi gửi tin nhắn cho Ôn Tắc Niên làm anh ta lái xe dẫn người lại đây, Thang Tử Hàng vội vàng chạy ra ngoài, khi nhìn đến bọn họ không có trước tiên ôm nhau kể ra tưởng niệm, mà là nói bọn họ thu được một cái nhắc nhở yêu cầu bọn họ giao đồng vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-rut-den-hop-thanh-ta-thanh-manh-nhat-the-bai-su/500744/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.