Vừa nghỉ ngơi không đến mấy phút, một đám mèo yêu không biết từ đâu chạy đến, nhìn một đám rậm rạp, ít nhất cũng có mười mấy con.
"Chạy về phía tòa nhà văn phòng." Lâm Vi Cửu nói xong dẫn đầu chạy đi.
Gần đây chỉ có tòa nhà văn phòng là cách bọn họ gần nhất.
Cửa vào tòa nhà văn phòng mở rộng, không có chướng ngại vật, trước tiên có thể giải quyết một bộ phận mèo yêu.
"Lâm Phi, dùng kỹ năng của anh." Lâm Vi Cửu hét to ra lệnh.
Lâm Phi: "Hiểu."
Lâm Phi hai mắt đẫm lệ, khuôn mặt sầu bi nhìn Lâm Vi Cửu.
Lâm Vi Cửu liếc mắt nhìn một vòng Lâm Phi, bị dáng vẻ hiện tại của anh ta làm cho kinh ngạc, "Lâm Phi, anh làm sao vậy?"
"Anh Cửu, kỹ năng của anh ta chính là như vậy, nhất định phải nhìn một người nữ sinh để ấp ủ cảm xúc, rồi mới có thể phát ra uy lực của kỹ năng." Cố Trạch Minh ở bên cạnh Lâm Vi Cửu ra tiếng giải thích.
Lâm Vi Cửu không khỏi suy đoán: "Khi anh ta nhận được kỹ năng có phải đang thất tình hay không?”
"Anh Cửu thật là lợi hại, việc này đều có thể đoán được!" Cố Trạch Minh kinh ngạc nói.
Lâm Vi Cửu: ......
Đỗ Lập Án đứng trước mặt Lâm Phi để ngăn cản mèo yêu, không cho chúng nó cắt ngang Lâm Phi, hiển nhiên là biết rõ kỹ năng của Lâm Phi phải dùng bao nhiêu thời gian để ấp ủ cảm xúc.
Lâm Vi Cửu thấy bọn họ trong lòng hiểu rõ, liền không hề đi xem bọn họ, chuyên tâm công kích mèo yêu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-rut-den-hop-thanh-ta-thanh-manh-nhat-the-bai-su/500724/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.