Lâm Vi Cửu mở to mắt, tiếng ồn ào xung quanh làm cô đầu ong ong.
Có vẻ như người chơi lần này đều là người chơi lần đầu tiên tiến vào phó bản, trên cơ bản mỗi người đều nhìn xem hoàn cảnh chung quanh một cách mới lạ, càng là có một số xã súc bắt đầu cùng người khác xưng hô anh em.
Chỗ Lâm Vi Cửu đứng tương đối vắng vẻ, vừa vặn có thể nhìn thấy tất cả mọi người cùng hoàn cảnh xung quanh.
Trên người bọn họ đều mặc đồng phục, trên lưng đồng phục viết Trường Trung Học Số 1 Nam Châu. Kiểu dáng đồng phục rất có cảm giác niên đại, đặc điểm bắt mắt nhất của nó là to và rộng thùng thình.
Bây giờ bọn họ đang đứng ở cổng của một ngôi trường có tên giống với dòng chữ được viết trên đồng phục. Lâm Vi Cửu thầm đếm một chút, cộng thêm cô tất cả có mười hai người.
Số người không khác nhiều so với những gì Ôn Tắc Niên nói.
"Mọi người hãy nghe tôi nói một câu."
Lâm Vi Cửu thính lực vô cùng tốt nghe được trong đám người có người hét to.
Vài giây sau, hiện trường vẫn ồn ào, căn bản có không ai để ý tới anh ta. Không biết anh ta có sử dụng đạo cụ hay kỹ năng gì không, nhưng lần thứ hai, giọng nói của anh ta trực tiếp lấn át giọng nói của những người khác.
Mọi người đều nhìn về phía người đàn ông trung niên đang đứng ở phía trước.
Người đàn ông trung niên thấy bọn họ yên lặng thì nở nụ cười hài lòng, làm bộ hắng giọng: "Mọi người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-rut-den-hop-thanh-ta-thanh-manh-nhat-the-bai-su/268189/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.