Anh Lưu và Triệu Nhã chưa bao giờ chiến đấu với quái vật.
Đây là lần đầu tiên khi nhìn thấy bọn họ Lâm Vi Cửu liền phát hiện.
Làm thí nghiệm lúc này là muốn biết người bình thường chưa bao giờ đánh quái vật sẽ có thẻ bài hay không?
Kết quả thí nghiệm: Không!
Anh Lưu cùng Triệu Nhã khát vọng nhìn xem hai người bọn họ, dùng ánh mắt khẩn cầu để đạt được đáp án mình muốn.
Lâm Vi Cửu giả vờ như không nhìn thấy.
Nếu bọn họ không hỏi, cô sẽ không nói.
Không có lợi ích gì, cô sẽ không lãng phí thời gian làm giáo viên miễn phí cho bọn họ.
Dụng cụ trong tay Lâm Vi Cửu dùng tốt hơn nhiều so với ghim kẹp tóc của cô, khóa mật mã rất khó mở, nhưng đứng trước dụng cụ chuyên nghiệp, thời gian cô tiêu hao để mở khóa mật mã nhanh hơn so với thời gian cạy khóa phòng điều khiển.
Sau khi đá tung cánh cửa nhà kho, Lâm Vi Cửu lập tức rút lui về sau.
Ôn Tắc Niên theo sát phía sau.
Triệu Nhã có thể ở dưới trướng anh Lưu làm việc lâu như vậy, những cái khác không nói, lực quan sát vẫn là khá tốt, gặp bọn họ lùi lại, cũng không hỏi nguyên nhân, cùng đi theo lùi lại về sau.
Lần này, anh Lưu là người duy nhất đứng ở phía trước.
Bị nịnh nọt nhiều năm như vậy, năng lực làm việc tùy theo hoàn cảnh lúc trước đã sớm bị vứt tới chín tầng mây.
Đến khi anh ta phản ứng lại thì đã quá muộn.
Một con trăn còn lớn hơn nhện bốn mắt mà Lâm Vi Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-rut-den-hop-thanh-ta-thanh-manh-nhat-the-bai-su/268182/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.