Cây cột yếu hơn hẳn cánh cửa.
Dù sao cũng không ai ngờ anh ta còn có thể dùng cách này.
Mạnh Thu Nhiên hoảng hốt nhìn Giang Dật Triều leo leo trèo trèo một hồi, sau đó anh ta tìm đúng vị trí cây cột chỗ cô, nghiến răng dùng sức đâm mạnh ra, cơ thể đầy bụi ngã thẳng xuống giường cô, đầu sưng lên một cục.
Mạnh Thu Nhiên ném khăn lông qua cho anh ta lau, còn cô mệt mỏi ngồi một bên.
Giang Dật Triều cười khờ: “Chị xem, tôi nói đến là đến mà.”
Mạnh Thu Nhiên tức giận liếc anh ta: “Chắc phải nhờ cậu gác đêm rồi, tôi chịu không nổi, khó chịu quá.”
“Chị kêu tôi lên để nhìn chị ngủ?” Giang Dật Triều kinh ngạc.
“Không được à, cảm thấy vất vả lắm sao?” Mạnh Thu Nhiên nhắm mắt, không thèm nhìn anh ta.
Giang Dật Triều cười: “Không, cảm ơn chị vì đã tin tưởng tôi. Chị cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ chị thật tốt!”
“Ba hoa.” Cơ thể Mạnh Thu Nhiên không khỏe, cô mơ mơ màng màng thiếp đi.
Giang Dật Triều ngồi ngay ngắn, đây là lần đầu tiên anh ta chung phòng với một người khác giới vào nửa đêm. Thậm chí anh ta còn không biết nên để tay chân ở đâu.
Mạnh Thu Nhiên ngủ mê man, dường như cô không hề để ý việc có một người đàn ông ngồi đầu giường mình.
Nửa đêm, từ phòng Triệu Nhân Tài vọng ra tiếng rên sợ hãi, nhưng vừa chớp mắt đã không còn. Giang Dật Triều đoán nhất định là Lương Dịch bụng đói vơ quàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-roi-vao-the-gioi-than-an-toi-tro-thanh-than/3645512/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.