Khi Trương Nhất Trì tỉnh lại, toàn thân đau nhức, còn đầu óc choáng váng như vừa bị người ta đập một gậy rất mạnh.
Trương Nhất Trì:?
“Hai người đã làm gì thế?”
“Cô ấy đánh vào đầu cậu, còn tôi đá cậu một cú.” Mạnh Lan náu mình hoàn toàn dưới bóng mát, không để cho bất kì tia cực tím nào chạm tới mình.
Trương Nhất Trì:?
Hạ Vãn Vãn thở phào một hơi: “Vừa nãy cậu bị quỷ nhập, chẳng lẽ cậu không biết sao?”
Trương Nhất Trì tỏ vẻ nghi ngờ: “Tôi bị quỷ nhập? Không thể nào, tôi vẫn là trai tân tràn trề sinh lực mà, lẽ ra tôi phải là người có dương khí nặng nhất trong ba người chúng ta chứ, là người có loại nước tiểu có thể khiến ma quỷ bị phỏng bốc khói đó!”
Mạnh Lan: “Tôi đề nghị cậu nên ăn nói cẩn thận, lỡ như cô ta đang ở trên người tôi thì sao?”
Trương Nhất Trì lùi lại hai bước: “Cô đừng làm tôi sợ!”
Hạ Vãn Vãn kéo Trương Nhất Trì dậy, phủi bụi đất trên người cậu ta: “Cậu đừng ăn nói vạ miệng nữa, người ta thấy hết đấy!” Cô vội vàng khom lưng với không khí: “Thành thật xin lỗi thành thật xin lỗi, trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ, xin ngài tha lỗi ạ.”
Mạnh Lan bất động, chỉ nghiêng đầu quan sát Trương Nhất Trì rồi bất chợt nói: “Hạ Vãn Vãn, cô tránh ra.”
“Gì cơ?”
“Tránh ra!”
Hạ Vãn Vãn chạy đến cạnh Mạnh Lan: “Sao vậy?”
“Nói những lời không nên nói.” Lúc này, Mạnh Lan chẳng khác nào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-roi-vao-the-gioi-than-an-toi-tro-thanh-than/3547307/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.