*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Ngọc Dung dùng cơm tối. Cháo gạo kê táo đỏ thơm mềm, gạo kê mềm mại, táo đỏ thơm ngọt, ăn vào cảm giác lòng ấm áp như muốn tan ra, lại thêm rau dại chưng, cá chiên cùng củ cải viên, nàng ăn no mới mỹ mãn buông đũa. Nàng nằm trên ghế bập bênh, tay xoa xoa bụng hơi phồng lên vì ăn no.
A Du và A Vân cũng ăn no, một người ở dưới đèn thêu hoa, một người nhẹ nhàng ấn đầu vai cho Tô Ngọc Dung.
A Du cầm châm tuyến thêu hoa, sau khi hạ được mấy châm thì ngước mắt cười tủm tỉm nhìn Tô Ngọc Dung: “Tiểu thư đừng nằm vội, người nên đi dạo một chút cho tiêu thực, bằng không mấy ngày nữa sẽ bị béo bụng đó.”
Tô Ngọc Dung ăn no thoải mái híp mắt nằm trên ghế bập bênh, đương nhiên sẽ không muốn đứng dậy đi lại, nên hừ hừ nói: “Béo thì cứ béo, ta ăn no quá rồi không muốn động …” Tốt nhất là béo đến 200 cân, khi đó Phong Vu Tu nhất định sẽ ghét bỏ nàng, cãi nhau hòa li với nàng.
Tô Ngọc Dung nghĩ, đây cũng là biện pháp hay, nhưng trong nháy mắt lại bị ý tưởng ấu trĩ của mình làm tức cười. A Vân nhìn nàng cười, nghi hoặc hỏi: “Tiểu thư cười gì vậy?”
Tô Ngọc Dung cười cười, giơ tay che mi mắt: “Ta đang nghĩ nếu mỗi ngày đều ở đây ăn ngủ ngủ ăn, có thể béo thành heo hay không?”
Hai nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phu-quan-bi-trung-gio/1372789/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.