Editor: wingwy. 
===================== 
Ngón tay Minh Hữu ấn phím đàn một hồi, tinh tinh tang tang tìm lại một chút cảm giác. 
Vừa đàn vừa hát, đàn dương cầm cũng chỉ có tác dụng nổi lên nhạc đệm. Khúc dương cầm quá mức phức tạp, thì không thể toàn tâm toàn ý mà đàn được. 
Minh Hữu quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt chờ mong của mèo đen lớn, lại chuyển đầu sang hướng khác, nhìn gấu trắng lớn sau khi khôi phục thần trí liền theo thói quen trưng ra mặt than. 
Trong đầu cậu đột nhiên dậy nên một giai điệu. 
Một bộ phim hoạt hình ngắn mang nét vẽ non nớt, lại khiến cậu khóc một trận, hai mắt thũng thành quả đào, từng sử dụng một đoạn của ca khúc này. 
Ngẫm lại ca từ của bài hát ấy, hình như có điểm phù hợp với hai vị anh hùng linh thú bên người. 
Minh Hữu ở trong đầu đảo qua giai điệu một lần, rất nhanh từng chuyển động của ngón tay hiện ra trong đầu cậu. Cậu đã từng mô phỏng bài hát này rồi. Chỉ cần là ca khúc mà cậu từng mô phỏng, từng đàn qua, cậu sẽ không quên. 
Nhạc dạo vang lên, hai cái tai gấu và tai mèo đồng thời dựng thẳng lên. 
Minh Hữu cất lời. Âm thanh trong trẻo của chàng trai theo tiếng đàn vang lên: “Có nơi nào trên thế giới này tràn ngập hoa tươi không vậy? Nếu nó thật sự tồn tại thì tôi nhất định sẽ tới…” 
Minh Hữu từng vô cùng có nhiệt huyết với ca hát, đáng tiếc thân thể cậu không cho phép. 
Nếu thật sự có cơ hôi, Minh Hữu cũng không biết mình có dũng cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-tui-tro-thanh-tinh-te-de-nhat-phu-hao/1476499/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.