Cố Sâm hơi nhíu mày, không ngờ cậu sẽ nói bản thân mình như vậy: "Điện hạ..."
Hạ Tử Minh hạ ly rượu, ánh mắt như biết nói liếc sang y một cái.
"Trường Phong..." Lúc này Cố Sâm mới phát hiện ra y sai chỗ nào, lại sửa miệng lần nữa.
Tuy Hạ Tử Minh có tự trọng tự nói ra những lời như vậy có chút kì lạ, nhưng Cố Sâm không thể phủ nhận, từng câu từng chữ cậu nói ra đều là thật...
Người như Hạ Tử Minh không hợp trở thành minh quân.
Dù Hạ Tử Minh đối xử với Hạ Tử Thịnh rất tốt, nhưng từ chuyện này, có thể cho người khác nhận ra được vài điều... Hạ Tử Minh không giỏi sử dụng mưu quyền, lợi dụng tình cảm. Cậu lén làm cho Hạ Tử Thịnh nhiều việc như vậy, nếu là người mang lòng dạ đế vương sẽ không che giấu, trực tiếp nói cho Hạ Tử Thịnh biết, khiến Hạ Tử Thịnh phải mang ơn đội nghĩa...
Nhưng Hạ Tử Minh lại không chọn cách này.
Dù trong lòng có tán thành thế nào, Cố Sâm vẫn là một thần tử, y không thể phụ họa theo những lời ghét bỏ bản thân của trữ quân tương lai, vậy nên Cố Sâm chỉ có thể trầm mặc.
Hạ Tử Minh lại nâng ly lên, khẽ nhấp một ngụm, mắt say mông lung nhìn Cố Sâm: "Sao Tử Khanh lại không nói gì? Cô còn tưởng Tử Khanh sẽ lại khách sáo vài câu để an ủi cô chứ?"
Cố Sâm sửng sốt.
"Xem ra, Tử Khanh im lặng nghĩa là Tử Khanh cũng đồng tình với ta, cũng cho rằng ta gánh không nổi cái chức trữ quân này rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-trong-sinh/260586/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.