Hạ Tử Minh đột nhiên gây khó dễ làm sắc mặt Cố Sâm và Hạ Tử Thịnh nhất thời có chút khó coi. Nhưng ngại tình thế bây giờ, cả hai không thể không hạ mình nhẫn nhịn, nén uất ức trong lòng xuống.
"Là thần quá phận, thưa Thái tử điện hạ..." Hạ Tử Thịnh quả là đứa con vận mệnh, trí tuệ và khí phách đã đạt mức thượng thừa. Dù bị Hạ Tử Minh làm nhục như thế, việc đầu tiên Hạ Tử Thịnh làm là điều chỉnh bản thân, ngoan ngoãn sửa lại cách xưng hô của mình.
"Biết quá phận là tốt." Hạ Tử Minh hừ lạnh một tiếng: "Ngươi không cần phải chép sách nữa."
Cậu ở trên cao rũ mắt nhìn xuống Hạ Tử Thịnh, ánh mắt như đang nhìn thứ thấp hèn nào đó vậy: "Có điều, cô nhắc cho ngươi nhớ, sở dĩ hôm nay cô tha cho ngươi, không phải vì ngươi không sai, cũng không phải vì cô khoan dung độ lượng, mà do Tử Khanh cầu tình cho ngươi, cô mới thả cho ngươi một con ngựa."
"Nếu ngươi còn dám tái phạm, cô sẽ dùng quyền lực của Hoàng Thái tử, nhờ phụ hoàng dạy cho ngươi biết thế nào là lễ nghi hoàng tộc, nghiêm trị không tha." Hạ Tử Minh uy hiếp.
Cho dù biết là mình sai, một người cao cao tại thượng, trái tính trái nết như Hoàng Thái tử cũng xem như là mình đúng.
Hạ Tử Thịnh không nói một lời, ngay cả ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tử Minh một cái cũng không dám, cúi mặt đáp: "Vâng, thần đệ đa tạ Hoàng thái tử điện hạ đã khoan dung độ lượng, thần đệ sẽ ghi nhớ lời điện hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-trong-sinh/260582/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.