"Đại hoàng huynh, ngươi từng khinh ta, làm nhục ta, xem thường ta... Hôm nay là ngày thần đệ đăng cơ, để thần đệ tiễn huynh một đoạn đường cuối cùng nào, Lệ Thái tử...". Nam nhân khoác hoàng bào, khí thế hiên ngang, phong nhã, ung dung bước tới thiên lao, từng cử chỉ toát lên phong thái của bậc vương giả, hoàn toàn áp đảo những người xung quanh. Tư thế ưu nhã như đang chuẩn bị bước vào một buổi thịnh yến chứ không phải tới thăm một tử tù.
Thế nhưng, đối mặt với khí thế áp bức khiến người khác không dám ngẩng đầu của vị tân đế mang theo tin báo tử ấy, Phế Thái tử tâm tình không một gợn sóng, keo kiệt cho tân đế một cái liếc mắt.
Mặc kệ là đối với việc tân đế đăng cơ hay là việc bản thân sắp chết, hắn đều không thèm để tâm.
"Đại ca, huynh xem huynh tự mình uống hết ly rượu ngon này hay để thần đệ mời người tới giúp huynh đây?" Khóe môi nam nhân mang theo nét cười, thanh âm dễ nghe, dường như không mang theo chút ác ý nào, đơn thuần chỉ tới ôn lại chuyện cũ với huynh đệ mình vậy.
Thái giám đằng sau lập tức đem một bình rượu độc lên trình trước mặt Phế Thái tử.
Phế Thái tử cũng không xấu hổ, dứt khoát rót cho mình một ly. Chỉ tới một khắc cuối cùng, khi rượu độc đã kề sát bên môi, hắn vẫn không nhịn được hỏi tân đế một câu.
Vị tân đế vẫn luôn muốn nhìn thấy bộ dạng Phế Thái tử quỳ xuống khóc lóc xin tha, không ngờ lại nghe hỏi: "Cố Sâm đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-trong-sinh/260580/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.