Chương 8 Bỏ lỡ biểu diễn.
Nguyên chủ leo lên quyền quý mà leo không chỉ một nhà, trường hợp dễ bị ngã ngựa giống như hôm nay thì tất nhiên cậu ta muốn tránh thật xa nhưng Văn Sương thì không, cậu không có radar cảm ứng, không biết Tuyên Triết đào cái hố lớn như vậy nên khi nhảy xuống ngay tức khắc bị hất một thân nước bùn.
Văn Sương! Chớ hoảng sợ! Cậu cổ vũ bản thân, làm hải vương tung lưới rộng đó là chuyện do nguyên chủ làm không liên quan gì đến cậu?
Văn Sương điều chỉnh mặt nạ trên khuôn mặt ngay tức khắc tươi cười khéo léo, bám sát đi theo bên người Tuyên Triết còn sợ người khác không biết bọn họ đi cùng nhau.
Tuyên Triết liếc xéo Văn Sương, nói khẽ chỉ có hai người họ nghe được: “Có phải cậu cảm thấy mình mất mặt thì chính là tôi cũng mất mặt?”
Văn Sương từ kẽ răng rít ra bốn chữ: “Làm gì có chứ?”
Ở nơi nhiều người không tránh được mồm năm miệng mười, bàn tán xôn xao, cho dù ánh đèn nơi này lộng lẫy mạ lên xa hoa không gì sánh kịp nhưng cũng chỉ là phong cách tầm thường, không bao lâu sau Văn Sương đang làm gì, đã từng làm gì, miệng mồm truyền nhau, ba người thành hổ so với chân tướng chỉ có hơn chứ không kém, Văn Sương ngẫu nhiên còn nghe được hai câu, đầu óc không khỏi lơ mơ, anh bạn này được đấy lại bàn tán nữa thì cậu thành tên khốn bội tình bạc nghĩa làm đối phương mang thai nhưng TM đối tượng toàn là nam!
Tuyên Triết mang khí chất “Người sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-bien-thanh-ngoc-nghech/270390/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.