Edit + beta: Iris
Đám Đào Mộ kinh hồn táng đảm nhìn qua, sợ ba mẹ Ngô Hiểu Huyên cũng gào như nhà kia. Cũng may trời không cắt đứt đường lui — — loại kỳ ba như Trương gia vẫn vô cùng hiếm thấy.
Ba mẹ Ngô Hiểu Huyên nhìn thấy con gái nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU, tuy cũng rất thương tâm nhưng không có láo nháo, hận không thể đem con gái lên bàn cân để bán, vô lại như Trương gia.
Hai vợ chồng già mắt đẫm lệ, khóc không còn hình người, đôi tay thô ráp nắm chặt tay Đào Mộ cảm ơn: "Cảm ơn con nhiều lắm, cũng cảm ơn các con, nếu không nhờ các con giúp đỡ, con gái chúng tôi e là không thể trở về được nữa. Hai vợ chồng già chúng tôi sống hơn nửa đời mới sinh được một cô con gái, nếu nó xảy ra chuyện gì thì..."
Mẹ Ngô Hiểu Huyên đưa tay lên lau nước mắt. Hít mũi: "Cảm ơn các con, cũng cảm ơn cảnh sát, cảm ơn bác sĩ..."
Cha mẹ của Ngô Hiểu Huyên có lẽ là tầng lớp tiêu biểu nhất của những người bình thường trong nhóm 4050. Hồi còn trẻ tiếp nối bậc cha chú, sau này gặp phải làn sóng sa thải, cả hai đều bị cho nghỉ việc nên lập quầy bánh rán gần nhà để kiếm sống. Sau đó, quầy bánh rán biến thành một quán ăn vặt, cặp vợ chồng già dựa vào quán ăn vặt này để nuôi gia đình ba người. Nửa đời người tận tâm trung thực. Nơi xa nhất mà họ từng đi là Thông Châu, và cảnh đẹp nhất từng thấy là Vạn Lý Trường Thành. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/454304/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.