Edit + beta: Iris
Sáng hôm sau, Đào Mộ bị tiếng đập cửa của Phùng ca đánh thức.
“Đã ngâm một đêm rồi. Tiếp theo nên làm gì?” Phùng ca mở to đôi mắt đầy tơ hồng, hưng phấn cực độ nhìn Đào Mộ. Cái này, hắn một đêm không ngủ à.
“Tiếp theo không làm gì cả.” Khó lắm mới ngủ được vậy mà sáng sớm đã bị đánh thức, Đào Mộ xụ mặt: “Để trong nồi ướp đi. Đến giờ cơm trưa thì em sẽ nướng móng gà. Cần phải có thì là, mè trắng và ớt bột. Trong quán anh có không?”
Phùng ca gật đầu thật mạnh: “Gia vị đều có đủ. Chỉ là không có lò nướng. Đợi anh qua cửa hàng cách vách mượn một cái. Buổi tối nhà bọn họ mới mở cửa.”
Vậy Đào Mộ không cần quan tâm chuyện này.
Đến gần giữa trưa, Đào Mộ và Đại Mao Tiểu Béo nướng đủ rồi mới xuống lầu. Quán cơm nhỏ ồn ào nhốn nháo, gần như kín hết bàn.
Đào Mộ đi thẳng vào sau bếp, mở nồi sắt lớn đang ninh móng gà ra, phát hiện chân gà kho trong đó đã giảm hơn một nửa.
Đào Mộ quay lại nhìn Phùng ca. Phùng ca gãi gãi mặt xấu hổ, ngây ngô cười hắc hắc: “Cái đó đó, thơm quá, anh không nhịn được nên gặm vài miếng.”
Nói xong, còn đề cử cho mấy người Đào Mộ: “Nước chan đặc biệt thơm. Các em nếm thử đi.”
Đào Mộ: “...”
Với sự trợ giúp của Phùng ca, Đào Mộ đã chuyển một nửa móng gà còn dư lại đến cửa quán cơm. Bình tỷ đặc biệt chạy sang nhà kế bên mượn lò nướng đặt trước quán cơm. Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/454289/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.