Edit + beta: Iris
Khi Đào Mộ và đội trưởng quân đội cùng với đội ngũ biên kịch chạy đến sân huấn luyện, Cổ Ngọc Chương đã quỳ —— Ý trên mặt chữ. Quỳ một gối xuống đất, nôn thốc nôn tháo.
Đồng chí binh vương ngơ ngác đứng bên cạnh, tay chân hơi luống cuống. Hắn cũng không ngờ người thách đấu mình, chỉ tập xà đơn mà cũng có thể nôn thành như vậy.
Nhìn thấy ánh mắt chết chóc của đội trưởng quân đội trừng qua đây, đồng chí binh vương ngại ngùng sờ mũi, nhỏ giọng giải thích: “Tôi cũng không ngờ…” Người này lại ngoan cố như vậy.
Đào Mộ nhìn Cổ Ngọc Chương quỳ gối ở đó nôn đến tối tăm mặt mày, không nói nên lời tiến lên, vỗ vỗ vai đối phương: “Cậu không sao chứ?”
Cổ Ngọc Chương đầu váng mắt hoa lắc đầu, vẫn không quên giải thích cho mình: “Tôi không sao. Chỉ là tiểu não của tôi không phát triển lắm, tính cân bằng không tốt, bình thường ngồi xe đều mắc ói.”
Vậy cậu còn tập xà đơn với người ta làm chi!
Đào Mộ càng cạn lời, cảm thấy Cổ Ngọc Chương không phải là tiểu não không phát triển lắm, mà sợ là đại não cũng chưa phát dục xong.
Đội trưởng quân đội thấy thế, nhanh chóng kêu người nâng cáng đưa Cổ Ngọc Chương đến phòng y tế, lại chỉ vào bãi nôn dưới đất rồi nói với binh vương: “Do cậu gây ra, cậu tự thu dọn đi.”
Đồng chí binh vương vẻ mặt vô tội ngẩng đầu nhìn trời, dáng vẻ “Tôi trêu ai chọc ai”, nhưng cũng không nói gì, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3500693/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.