Edit + beta: Iris
“Thật không hiểu rốt cuộc Thẩm Dục kia có sức quyến rũ gì!” Sau khi Lâm lão phu nhân rời khỏi web Phi Tấn, đại luật sư Chu cảm thán: “Ngay cả lão phu nhân chỉ gặp mặt một lần vào lúc trước cũng không cưỡng lại được.”
Đào Mộ vẻ mặt do dự, như đang suy nghĩ gì đó. Trong ấn tượng của cậu, vị Lâm lão phu nhân tuy có vẻ ưu nhã cao quý, hòa ái dễ gần, nhưng bản chất cũng không phải là người tốt lành gì. Có thể thấy điều này qua việc Lâm gia không có phòng hai phòng ba, người nắm quyền duy nhất tiến vào tập đoàn Lâm thị chỉ có con trai ruột của Lâm lão phu nhân.
Chu Thận Hành đột nhiên nói: “Haizz, cậu nói xem, sở dĩ Lâm tam kia biến thành thái giám cũng là vì cậu ta muốn hạ thuốc Thẩm Dục. Tuy trong chuyện này, Thẩm Dục là người bị hại, nhưng Lâm tam cũng đã biến thành như vậy, với tính tình của cậu ta, sao có thể buông tha Thẩm Dục?”
Đào Mộ khẽ nhíu mày, do dự nói: “Có lẽ là không đâu? Tôi thấy Lâm lão phu nhân có ấn tượng rất tốt về Thẩm Dục.”
“Dù có rất tốt thế nào thì cũng chỉ là người ngoài. Lâm Dung An chính là cháu trai ruột của bà ta, nghe nói trước giờ luôn là cháu trai được cưng chiều nhất. Bây giờ cháu trai mình thành thái giám, nếu lão phu nhân thật sự giận chó đánh mèo Thẩm Dục vì chuyện này, sao có thể khiến cháu trai mình khó xử vì một người ngoài?” Chu Thận Hành cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3485786/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.