Đào Mộ ôm một đống quà sinh nhật, vừa mới ngồi lên xe đã ngáp một cái rõ to.
Lệ Khiếu Hằng đắp thảm lông lên người Đào Mộ, tiện tay nhận đống quà trên tay Đào Mộ đặt sang một bên, cười hỏi: "Em đóng phim rất mệt hả?"
"Hôm nay có hơi mệt." Đào Mộ rất mất hình tượng, nằm liệt ở ghế sau, ngáp liên tục: "Có lẽ là do diễn xuất rất tốn sức."
Lệ Khiếu Hằng đã hỏi thăm lịch trình của Đào Mộ từ lâu, dĩ nhiên biết hôm nay Đào Mộ đối diễn với Nghiêm Thịnh, nghe vậy thì cười nói: "Xem ra hôm nay em diễn rất thỏa thích."
"Quả thật không tồi." Đào Mộ thản nhiên thừa nhận, khi nói chuyện nhịn không được lại ngáp một cái.
Lệ Khiếu Hằng chỉnh lại thảm lông bên cạnh giúp Đào Mộ, giọng ấm áp: "Em ngủ một lát trước đi. Khi nào đến khách sạn anh sẽ gọi em dậy."
Đào Mộ "Vâng" một tiếng. Thuận thế nằm xuống, gối lên đùi Lệ Khiếu Hằng, ngửa đầu hỏi: "Anh không ngại chứ?"
Lệ Khiếu Hằng cúi đầu, nhìn Đào Mộ ngoan ngoãn nằm trên đùi mình chuẩn bị ngủ bù, nhoẻn miệng cười: "Cầu mà không được."
Có lẽ do ánh mắt Lệ Khiếu Hằng quá nóng bỏng. Đào Mộ bất giác cong khóe môi, nghiêng người qua, kéo thảm lông đến đỉnh đầu, nhưng lại bị Lệ Khiếu Hằng nhẹ nhàng kéo xuống: "Che kín mít như vậy không khó thở sao?" Hơn nữa không khí trong thảm cũng không tốt.
"Em yên tâm ngủ, anh không nhìn em." Lệ Khiếu Hằng nói, cầm một phần văn kiện ở bên cạnh lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3351255/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.