Chương trước
Chương sau
"Khiếp sợ! Người sáng lập tập đoàn Thánh An kiêm chủ tịch - Diêu Thánh An, sáng mùng 1 Tết đến bái tế trước mộ Tống gia, lại bị người cầm gậy đuổi ra khỏi mộ phần!"

"Chủ tịch tập đoàn Thánh An thành tâm ăn năn, người Tống gia từ chối tiếp thu!"

"Có video có chân tướng. Người sáng lập tập đoàn Thánh An 4 giờ sáng mùng 1 Tết canh giữ trước phần mộ tổ tiên Tống gia, đau khổ chờ hơn hai tiếng lại bị người thừa kế Tống gia chửi ầm lên, dùng gậy đánh đuổi. Diêu lão tiên sinh bất đắc dĩ chật vật rời đi..."

Click mở video, quả nhiên có thể thấy Diêu Thánh An cố gắng lê thân già bệnh tật, tạm biệt con cái vào giao thừa ngày 30, thê lương một mình đi tới Yến Kinh. Cuối tháng 12 âm lịch ngập tràn hương vị Tết, khắp nơi đâu đâu cũng tràn ngập tiếng cười và đoàn tụ gia đình. Thế mà Diêu lão tiên sinh đã bảy mươi tuổi phải rời bỏ ngôi nhà ấm áp thoải mái của mình để đến Yến Kinh lạnh giá thực hiện lời hứa.

Trong video, Diêu lão tiên sinh một mình tới Yến Kinh, cô đơn chiếc bóng đi vào khách sạn. Sau khi ổn định lại, chuyện đầu tiên hắn làm là gọi cho Đào Mộ để báo cáo tung tích của mình, thể hiện rằng nếu Tống gia nguyện ý, hắn thậm chí có thể quỳ lạy một ngày một đêm trước mộ ân sư, quả nhiên bị Tống Đạo Trăn từ chối.

Trên màn hình có thể nghe rõ Tống Đạo Trăn nói với Diêu Thánh An 4 giờ rạng sáng mùng 1 tới trước mộ Tống gia. Kết quả Diêu Thánh An đến nơi hẹn trước, trong đêm đen rét lạnh, trong khi hàng ngàn gia đình đang tận hưởng niềm vui và tốt đẹp của ngày hội đoàn viên thì một mình hắn phải chờ hơn hai tiếng đồng hồ. Mãi đến khi chân trời phía đông hơi sáng lên, người Tống gia mới tiễn tổ tông đến.

Và tất nhiên sau khi cắt nối biên tập, trong video làm gì còn đoạn Tống Đạo Trăn trách cứ Diêu Thánh An không thành tâm mà chỉ làm bộ làm tịch, chỉ có Diêu Thánh An bị đối xử lạnh nhạt đi theo phía sau Tống Đạo Trăn dập đầu dâng hương, vẻ mặt hổ thẹn thái độ chân thành tha thiết tỏ vẻ hắn nguyện ý giao thực đơn mà mình đã nghiên cứu ra đưa cho Tống gia để chuộc tội, kết quả lại bị Tống Đạo Trăn cầm gậy đuổi đi và chửi ầm lên một trận.

"Là ảo giác của tôi hả? Sao tôi lại cảm thấy Diêu lão tiên sinh trong video trông cũng rất đáng thương? Tuổi cũng đã lớn như vậy rồi, Tết nhất còn không được ở trong nhà mà phải chạy tới Yến Kinh để bồi tội với Tống gia. Kết quả lại gặp cảnh ngộ khó khăn như vậy."

"+1 lầu trên. Thật sự cảm thấy Tống lão tiên sinh quá đáng. Mặc dù năm đó Diêu Thánh An hại Tống gia rất thảm, nhưng nghĩ kỹ lại thì lúc trước Diêu Thánh An cũng đã làm gì đâu. Ông ấy chỉ làm chuyện mà đại đa số người thời đó đều sẽ là mà thôi, cũng đâu có tự tay giết người, bây giờ cũng đã ăn năn vậy rồi. Dù Tống gia không tha thứ cho ông ấy thì cũng không nên cầm gậy đuổi đánh người đi chứ, còn mắng khó nghe như vậy."

"Nói thế nào cũng là một người hơn 70 tuổi, một mình rời xa quê hương vào mùng 1 để đến Yến Kinh dập đầu bồi tội, còn suýt nữa bị người Tống gia đánh cho bị thương. Nhìn bóng dáng Diêu Thánh An hoảng hốt rời đi, tôi cứ thấy khó chịu thế nào ấy!"



"Diêu Thánh An đương nhiên có sai, nhưng mà ông ấy cũng đã đem 20% cổ phần của tập đoàn Thánh An cho người Tống gia, còn nguyện ý dập đầu bồi tội trước mộ Tống gia vào ngày mùng 1 Tết, thấy thế nào cũng rất có thành ý mà phải không? Dù người Tống gia không chấp nhận cũng không nên đối xử với Diêu Thánh An như vậy."

"Tôi thấy trong video đó, Đào tổng có đứng đằng sau Tống lão gia tử. Sao cậu ấy không khuyên nhủ Tống lão gia tử!"

"Thật là quá đáng."

"Không nói tới Tống lão tiên sinh. Dù sao người Tống gia quả thật bị Diêu Thánh An hại rất thảm, tôi có thể hiểu được cảm nhận của ông ấy. Nhưng tôi nghĩ không ra vì sao Đào Mộ lại không khuyên Tống lão tiên sinh một chút. Nói thế nào thì Diêu Thánh An cũng đã hơn 70 tuổi, cũng coi như là bối phận gia gia của cậu ấy. Vậy mà cậu ấy lại trơ mắt nhìn Diêu Thánh An bị Tống lão gia tử cầm gậy đuổi đi. Thật không ngờ tới người tôi thích lại ác độc như vậy, làm tôi quá thất vọng."

"Tôi rất nghi ngờ lầu trên có thật sự là fans Đào Mộ không? Cậu đã quên lúc trước người Diêu gia đã mua truyền thông và cha mẹ nuôi của Đào Mộ để bôi đen Đào Mộ sao? Làm ra nhiều thủ đoạn bẩn thỉu như vậy, mà bây giờ chỉ với một cái video đã muốn tẩy trắng sao, có mắc cười quá không? Với lại, những cư dân mạng cho rằng Diêu Thánh An có thành ý, đừng quên lúc trước không phải Diêu Thánh An cam tâm tình nguyện đến bồi tội cho người Tống gia. Rõ ràng là tập đoàn Thánh An bị Đào tổng ép cho không còn đường lui, không bồi tội sẽ phải phá sản đóng cửa, đến nỗi phía chính phủ Hỗ Thành phải ra mặt mới nhận thua bồi tội đúng không? Sao vào miệng mấy cậu, đây cũng được coi là Diêu Thánh An thành tâm bồi tội vậy? Là bị dọa đến tè ra quần mới thành tâm đúng không?"

"Đúng vậy, có vài người phát ngôn thật đúng là không thể hiểu nổi. Từ khi nào mà đánh cược thua cũng có thể tẩy trắng thành thành ý mười phần vậy? Suýt nữa khiến tinh thần tôi thác loạn, còn tưởng trận dưa lớn vào mấy tháng trước là do tôi bị mất trí nhớ ấy!"

"Cả video kia nữa, người sáng suốt vừa thấy là biết đã cắt nối biên tập rồi. Tôi thấy mà buồn bực, nếu Diêu Thánh An thực sự có thành ý đi dập đầu bồi tội, còn rảnh rỗi mang người quay phim đi theo hả? Từ góc nhìn tự sự trong video, rõ ràng là đứng bên phía Diêu Thánh An mà? Nếu Diêu Thánh An không có gì mờ ám, sao hắn không thả hết toàn bộ video ra đi? Lấy video đã cắt nối biên tập ra lừa ai vậy?"

"Lầu trên mới là fans Đào Mộ đúng không? Nói chuyện mà không chịu nói đạo lý gì hết. Diêu lão tiên sinh từ sáng sớm ngày 30 đã rời Hỗ Thành, cho đến rạng sáng mùng 1 thì đến dập đầu bồi tội ở phần mộ tổ tiên Tống gia. Trong khoảng thời gian đó đến tận mười mấy tiếng đồng hồ. Đâu thể nào tải video lên mà không cắt nối biên tập được? Đương nhiên phải tải những thứ trọng điểm lên, dù có là quay TV thì cũng là như vậy, không thể nào tải hết tư liệu sống lên được."

"Hóa ra cậu cũng biết quay TV và cuộc sống hiện thực không giống nhau hả? Nhưng Diêu Thánh An lại rất muốn biến cuộc sống của mình thành bộ phim nhiều tập kia kìa. Ông ta thích diễn như vậy, sao lúc trước không vào giới giải trí làm diễn viên đi?"

"......"

Không nói đến các fans của Đào Mộ đã phản bác những cư dân mạng đó thế nào. Bộ phận kỹ thuật của web Phi Tấn thấy lão tổng nhà mình bị một đám dân mạng không rõ thân phận bôi đen, trưởng bộ phận kỹ thuật nhịn không được kiến nghị: "Đào tổng, có rất nhiều bình luận trong số đó đều là đại lý IP phát ra, chúng ta có cần điều tra một chút không? Ít nhất cũng phải cấm môn một vài acc nhỏ?"

Đào Mộ xua tay: "Không cần để ý đến những bình luận đó. Các anh chỉ cần phân ra những tài khoản đó và thủy quân là được, cứ để bọn họ nói. Dù sao bọn họ nhảy nhót càng vui, dẫn đến tiết tấu càng mạnh thì lượng truy cập trang web càng cao, nói thế nào thì cũng là kiếm tiền cho web Phi Tấn chúng ta! Anh đừng trách móc nặng nề quá."

"Nhưng bọn họ bôi đen ngài như vậy cũng rất bất lợi cho hình tượng của web Phi Tấn." Giám đốc bộ phận xã giao của web Phi Tấn cau mày, mặc dù đã cảm nhận được ông chủ nhà mình có thiết lập là mưa máu gió tanh từ lâu, nhưng hắn vẫn không thể nào tưởng tượng nổi mới ngày mùng 1 Tết mà Đào Mộ đã quậy ra tin tức lớn như vậy. Bây giờ khắp mạng có hơn một nửa người đều đang bôi đen Đào Mộ, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sợ sẽ có càng nhiều dân mạng bị ảnh hưởng hơn.

"Không cần lo lắng, có tranh cãi thì mới có lượng truy cập. Anh xem bọn họ thảo luận náo nhiệt như vậy ở trên mạng, gần như có một nửa người đều nói là ghét tôi. Nhưng anh nhìn thử số liệu hậu trường của web Phi Tấn xem, nếu có người thật sự ghét tôi thì đã bỏ tài khoản Phi Tấn rồi không phải sao?"

Giám đốc bộ phận xã giao nghe vậy thì sửng sốt, đương nhiên không có ai bỏ rồi, không những không có, mà hai ngày này số lượng dân mạng đăng ký web Phi Tấn còn nhiều hơn.

"Vậy là được rồi." Đào Mộ hơi mỉm cười, ung dung nói: "Người trẻ tuổi làm việc đừng gấp gáp. Hơn nữa anh cũng biết rõ những người đó là thủy quân mà Diêu gia thuê, chuyên dùng để bôi đen tôi. Nếu anh còn chọn vài acc để cấm ngôn, không sợ bọn họ sẽ tiếp tục mang tiết tấu, thậm chí là đốt lửa đến trên đầu web Phi Tấn sao?"

Mọi người nghe vậy thì sửng sốt.



Đào Mộ khoanh tay trước ngực, mỉm cười nhìn số liệu hậu trường đang tăng cao, không thể không nói, tên cáo già Diêu Thánh An này quả nhiên rất hiểu lòng người, đầu tiên là đăng tải một video đã cắt nối biên tập không rõ ràng lên mạng -- hơn nữa còn đăng lên web Phi Tấn và bullet screen do Đào Mộ đích thân tạo ra, bày ra dáng vẻ đoan chính không sợ Đào Mộ để hai trang web này xóa acc cấm ngôn.

Trên thực tế, Đào Mộ có một suy đoán tiêu cực hơn, có lẽ Diêu Thánh An đang chờ mong cậu làm như vậy. Đến lúc đó không chỉ có thể khiến thủy quân bôi đen Tống gia và Đào Mộ, thậm chí còn có thể bôi đen web Phi Tấn không có nhân quyền, không chịu để đối thủ cạnh tranh lên tiếng; Đào Mộ bao che Tống Đạo Trăn, ra hiệu web Phi Tấn chặn và cấm ngôn tất cả những bình luận không cùng lập trường. Cái này gọi là ôm cọng cỏ đánh con thỏ, vừa có thể bán thảm vừa có thể hắt một chậu nước lạnh vào web Phi Tấn đang hừng hực khí thế.

Đáng tiếc Diêu Thánh An đánh giá sai da mặt của Đào Mộ rồi. Kiếp trước cậu bị toàn dân mạng bôi đen không biết bao nhiêu lần, chút mưa bụi này với cậu mà nói không khác gì trời đang nắng gắt thì có gió nhẹ mưa lâm râm, ngoại trừ giảm bớt tình trạng khô hạn thì chẳng có tác dụng gì.

Đào Mộ là loại người có trái tim pha lê sợ bị người khác mắng sao? Hiển nhiên không phải, da mặt cậu dày lắm đấy, dù có người giáp mặt chỉ vào mũi cậu mà mắng, cậu cũng có thể xét về mặt lợi ích mà mỉm cười nhận đơn, huống chi là mắng chửi trên mạng không đau không ngứa. Cách một cái màn hình, mẹ nó ai biết được ai là người ai là súc vật?

Nghĩ theo một góc độ khác, mùng 1 Tết mà không có chơi mạt chược với người nhà, lại còn rảnh rỗi lên mạng lòng đầy căm phẫn bênh vực kẻ yếu, vậy thì đời sống hiện thực đáng thương đến cỡ nào chứ. Chỉ cần nghĩ đến những điều kiện khách quan này, cho dù những dân mạng đó là thật sự chán ghét Đào Mộ, ghê tởm cậu từ trong lục phủ ngũ tạng, Đào Mộ cũng lười giận chó đánh mèo bọn họ.

Thế mà lại có người rảnh rỗi thấy đáng thương thay Diêu Thánh An? Chỉ sợ đám anh hùng bàn phím não cá vàng này đã quên mất, dù Diêu Thánh An có đáng thương đến cỡ nào thì giá trị con người của hắn cũng là thứ phong phú đến mức đám người này kiếm cả đời cũng không ra. Với lại phương thức duy nhất để bọn họ chán ghét Đào Mộ chính là đăng ký web Phi Tấn và không ngừng đăng bình luận...

Sự thật bày ra trước mắt, Đào Mộ cũng không muốn nói gì nữa.

Nhóm nhân viên web Phi Tấn vốn lòng đầy căm phẫn tức giận bất bình, khi nghe ông chủ nói xong cũng hết muốn nói thêm gì.

Thôi được rồi. Chúng ta rảnh rỗi đồng tình với ông chủ, thay ông chủ bênh vực kẻ yếu, sao lại quên mất ông chủ dù có đáng thương như thế nào thì cũng là người sáng lập ra web Phi Tấn, là người có độ tồn tại và lực ảnh hưởng nhất trên mạng xã hội. Giá trị con người ít nhất cũng là mấy trăm triệu M vàng, là sự giàu có mà chúng ta làm việc cả đời cũng không có được -- ồ, đúng rồi, nhờ ơn của các dân mạng đang bôi đen ông chủ, giúp cho những đứa bé đáng thương như chúng ta Tết nhất còn phải chạy đến công ty tăng ca, ngay cả cơ hội ngồi xổm chơi mạt chược với người nhà cũng không có!

Đào Mộ không hề chú ý đến lời của mình đã đánh nát một đống trái tim pha lê rơi đầy đất, vẫn đang lẳng lặng chờ video lên men. Quả nhiên như cậu đã đoán, sau khi Diêu Thánh An thử đăng một video đã cắt nối biên tập lên mạng, mà bên Đào Mộ lại không có bất cứ hành động làm sáng tỏ nào, dường như Diêu Thánh An đã xác định Đào Mộ không có mang theo phóng viên đến mộ phần Tống gia nên mới không lấy ra được gì để phản bác video của hắn. Sau đó, quả nhiên hành động của Diêu Thánh An càng quấy hơn rất nhiều. Hắn không chỉ chi rất nhiều tiền để mua các chương trình phát sóng giải trí của các đài truyền hình lớn để cạnh tranh đưa tin, mà hắn còn dám nhận lời phỏng vấn từ các báo in và tạp chí giải trí lớn. Hơn nữa hắn còn lập flat trước giới truyền thông rằng hắn là một ông già đáng thương đang dần dần già đi lại biết ăn năn, mong muốn thiết lập thân phận "lãng tử quay đầu quý hơn vàng".

- - không thể không nói, Diêu Thánh An thật sự có tài năng diễn kịch không tồi. Nếu lúc trước hắn không sáng lập ra tập đoàn Thánh An cung cấp dịch vụ ăn uống, mà là tiến vào giới giải trí, chỉ bằng kỹ năng diễn xuất của hắn, lấy giải ảnh đế cũng không hẳn là vấn đề.

Dẫu sao trong thời gian này, các truyền thông và dân mạng nói chuyện thay cho Diêu Thánh An xuất hiện như măng mọc sau mưa. Đào Mộ ngồi ở nhà xem TV, bật đại một kênh nào đó thì cũng có thể thấy truyền thông đang theo dõi đưa tin chuyện này.

"Những ngày gần đây, người sáng lập ra tập đoàn Thánh An vào Yến Kinh thực hiện lời hứa, nhưng trong hiện thực lại không có câu chuyện được mọi người ca ngợi như tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu*..."

*Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu (相逢一笑泯恩仇): gặp nhau cười một tiếng xóa sạch ân oán xưa.

"Diêu Thánh An, người sáng lập ra tập đoàn Thánh An có những oán cũ với Tống Ký ở Yến Kinh. Sau khi được những người có tâm hòa giải giúp, chuyện của cả hai nhà đã được giải quyết. Tống Ký yêu cầu Diêu lão tiên sinh người sáng lập ra tập đoàn Thánh An mùng 1 Tết tới đập đầu thỉnh tội khi tế tổ Tống gia. Rạng sáng 4 giờ hôm qua, Diêu lão tiên sinh tới nơi đúng hẹn. Sau khi đau khổ chờ hết hai tiếng thì bị người Tống gia chửi ầm lên và dùng bạo lực đuổi đi. Mà trước đó, chủ tịch tập đoàn Thánh An vì muốn lấy được cảm thông từ Tống gia, đã đem luôn cả thực đơn mà mình khổ tâm nghiên cứu ra trong nhiều năm qua cùng đưa cho Tống gia..."

"Diêu lão tiên sinh nhận được phỏng vấn từ tòa báo, tỏ vẻ ông ấy rất hiểu tâm tình của người Tống gia..."



"Rầm" một tiếng, Tống lão gia tử thở phì phì tắt TV rồi ném điều khiển từ xa đi. Xụ mặt hỏi Đào Mộ: "Rốt cuộc chúng ta còn phải nhịn hắn bao lâu? Không phải con cũng quay video sao? Vì sao không đăng lên để phản bác bọn họ? Để mặc cho tên Diêu Thánh An kia nói dối trên TV, lừa hết tất cả các dân mạng không rõ chân tướng kia."

Đào Mộ cắt quả táo thành từng miếng, dùng tăm xỉa răng cắm lên rồi đưa đến trước mặt lão gia tử. Dịu dàng khuyên nhủ an ủi: "Ông đừng tức giận, cứ coi như đang xem kịch đi, hiếm lắm mới có Diêu Thánh An, chủ tịch tập đoàn giá trị tận mấy trăm triệu nguyện ý diễn kịch. Ông nên vui vẻ tận hưởng mới đúng, sau đó chúng ta lại ra tay đối phó với hắn cũng không muộn."

"Bây giờ ông tận hưởng đủ rồi, con nhanh có chiêu gì thì lấy ra hết đi, ông không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy, năm nay ông sống không nổi mất."

"Được." Đào Mộ mỉm cười gật đầu đồng ý. Dù sao cũng đã qua 3 ngày, lên men cũng coi như sắp xong rồi, các dân mạng gần như đã phát tiết xong tất cả tình cảm mãnh liệt rồi, cũng nên đổi chiều tiết tấu thôi.

Và phương pháp đổi chiều của Đào Mộ cũng cực kỳ đơn giản, đơn giản đến mức Không có gì mới mẻ -- cậu chỉ kêu phóng viên Phi Tấn Giải Trí đăng tải đoạn video ngày hôm đó đưa tiễn tổ tông, đăng từ đầu đến cuối, đang ở mọi góc độ trên web bullet screen.

Lúc đăng video lên, Đào Mộ vẫn còn thấy đau lòng thay Diêu Thánh An. Xem xem lão gia tử năm nay cũng hơn 70 tuổi rồi, dù gương mặt kia đã trở nên cứng cỏi sau bao năm bị tàn phá và mài giũa, thậm chí mỗi một nếp nhăn đều để lộ ra khe nứt. Nhưng tốt xấu gì cũng là người già hơn 70 tuổi mà, mấy cái thứ như sóng to gió lớn này, chỉ mong Diêu lão gia tử thân thể khỏe mạnh, lúc nhìn thấy video quay từ đầu tới cuối thì đừng có tức đến ngất.

Ai cũng nói Đào Mộ cậu không biết kính già yêu trẻ, nhưng Đào Mộ thật sự rất có lòng trắc ẩn nha -- chỉ là bình thường lòng trắc ẩn của cậu không có giá trị gì hết thôi _(:з)∠)_
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.