Nghe thấy con gái đã quả quyết, Quan Lộ Dư chưa vội đồng ý mà nhìn về phía Lộ Mỹ Thiện.
Mọi chuyện trong nhà trước giờ bà vẫn luôn để vợ mình toàn quyền quyết định.
Lộ Mỹ Thiện dịu dàng gật đầu, "Ừm, ngày mai chúng ta sẽ xuất viện về nhà."
Lộ Dao Y vui vẻ, môi cong lên một đường cong xinh đẹp, "Cảm ơn mẹ."
"Có điều..." Quan Lộ Dư vẻ băn khoăn, "Đinh Đinh hôm nay có hơi kì lạ."
Lộ Dao Y chuyển tầm nhìn sang Quan Lộ Dư.
Lộ Mỹ Thiện tò mò: "Kì lạ thế nào?"
"Vừa nãy chị ở dưới tầng nhìn thấy con bé, nhưng hình như nó cố tình giả vờ không quen biết chị, gọi mấy lần nhưng nó cứ cắm đầu chạy, cuối cùng thì đuổi theo không kịp nữa." Quan Lộ Dư hồi tưởng lại dáng lưng của Khương Hựu Lễ lúc bỏ chạy, nói, "Đinh Đinh hẳn là có chuyện gì đó giấu chị, nhìn hành động cử chỉ rất lén lút, nếu không phải như vậy thì chị đã sớm dẫn con bé lên đây rồi."
Bà nghĩ mãi không ra lí do Khương Hựu Lễ cứ cố tình trốn tránh bà.
"Giả vờ không quen sao?" Lộ Mỹ Thiện cũng không hiểu, "Đinh Đinh rốt cuộc có chuyện gì?"
"Bởi vì không biết được nguyên nhân thế nên mới thấy kì lạ." Quan Lộ Dư nhíu mày, "Nhưng có một điều chị chắc chắn, cô gái đó chính là Đinh Đinh, chị ở bên nó mười mấy năm, không thể nào sai được."
Lộ Mỹ Thiện: "Kì lạ thật."
Quan Lộ Dư: "Có lẽ nên gọi điện hỏi con bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-hoa-toi-danh-dau-doi-thu-mot-mat-mot-con/2592031/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.