Sáng hôm sau, Khương Hựu Lễ đến trường học tương đối sớm.
Chí ít đã chịu ra khỏi nhà từ trước tiết một.
Khương Khê Viễn hôm nay không phải đến công ty. Ông nhìn Khương Hựu Lễ nằm nhà thoải mái nhiều ngày như vậy cũng có chút sốt ruột, sáng nay liền muốn tự mình đưa con gái đi học.
Khương Hựu Lễ tất nhiên không thể từ chối.
Cô uể oải vươn vai, không cam tâm rời khỏi giường từ trước 7h.
_____________________
Thời tiết buổi sáng trong lành dễ chịu..
Khương Hựu Lễ vừa bước qua cổng trường đã cảm thấy có vô số ánh mắt dán lên người mình. Cô biết chuyện mình cứu Lộ Dao Y đã lan truyền ra khắp nơi, thậm chí là ra cả ngoài trường.
Quan hệ các cô trong mắt người ngoài nháy mắt trở thành mập mờ không rõ.
Nhưng Khương Hựu Lễ tất nhiên không thèm để tâm, muốn nói sao thì nói, miễn đừng chán sống mà đem chuyện này bàn tán trước mặt cô là được.
Với hình như, hình ảnh của cô trong mắt công chúng có vẻ đã tốt lên không ít.
Vì đã có công cứu giá Lộ Dao Y.
"Đại tỷ!"
Tiếng nói trong trẻo truyền đến từ phía sau lưng, là của Trần Hoài An
Khương Hựu Lễ quay lại nhìn.
Trần Hoài An phấn chấn chạy đến bên Khương Hựu Lễ, thở gấp: "Đại tỷ, hôm nay tiến bộ như vậy sao, còn chưa hết tiết một đã đến?"
Khương Hựu Lễ: "Là ba lớn chở tao."
Cô còn chưa ngủ đủ nữa.
"Biết ngay mà." Trần Hoài An vỗ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-hoa-toi-danh-dau-doi-thu-mot-mat-mot-con/2592029/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.