Tô Ngọc Kiệu mang theo quần áo trở về trường học.
Triệu Sở Chu gọi cho hắn rất nhiều lần, nhưng hắn đều không nhấc máy, mặc áo blouse trắng đi vào phòng thí nghiệm.
Hắn dành cả ngày ngồi nghiên cứu bài luận và chạy số liệu, tới tận khi trời tối mới bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
Vào mùa đông mọi thứ đều hanh khô và xơ xác, hơi thở ra ngoài đều thành màu trắng. Mũi Tô Ngọc Kiệu đỏ bừng vì lạnh, hắn lạnh lùng nhìn những chiếc lá rơi trên mặt đất, cho tay vào túi quần rồi đi tới nhà ăn.
Nhà ăn đèn đóm sáng trưng. Bây giờ chưa tới giờ ăn cơm, ở đây cũng vắng vẻ chỉ có lẻ tẻ vài người. Tô Ngọc Kiệu nhìn thấy bóng người cao ráo ở cửa, hắn không trốn, chỉ ngưng lại vài giây rồi bước tới.
Sắc mặt Triệu Sở Chu tái nhợt gần như trắng bệnh. Tô Ngọc Kiệu vươn tay sờ lên mặt anh, lạnh lẽo một mảng, sau đó hắn đưa tay xuống siết chặt bàn tay anh. Đầu ngón tay đều lạnh ngắt khiến chúng trở nên xanh tím, không còn khí sắc như cũ.
Tô Ngọc Kiệu nhìn biểu cảm của anh một hồi lâu mới hỏi: "Anh cố ý chọc giận em đúng không?"
Triệu Sở Chu nhướn một bên mắt, đáy mắt có chút lấp lánh như hoa đào. Anh nhíu mày, tủi thân chui vào ngực hắn.
Anh run rẩy, giống như động vật nhỏ đang co rúm lại. Tô Ngọc Kiệu thở dài, kéo khóa áo khoác xuống rồi ôm anh vào trong lồng ngực..
Chênh lệch giữa hai người càng lúc càng lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-hoa-thanh-a-toi-cung-alpha-minh-thich-tham-nhieu-nam-o-ben-nhau/2438871/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.