Kỷ Lăng ngây ngốc nhìn Carlos, nhất thời chưa kịp hoàn hồn.
Carlos nhìn đôi mắt mờ mịt của cậu thiếu niên, hơi mỉm cười, bên môi là độ cong tao nhã, nhưng lời nói ra lại rất tàn nhẫn, bờ môi mỏng hơi hé: “Nếu như cậu đã nhớ tới chuyện đời trước rồi, vậy thì tôi cũng không thể tiếp tục lừa gạt cậu nữa, đúng thật là tôi không yêu cậu, chỉ đang lợi dụng cậu mà thôi.”
Kỷ Lăng: “...”
Kỷ Lăng: “Vì sao anh ta không đi theo đúng tình tiết vậy.
:)”
Hệ thống: “...!Anh ta vẫn luôn như vậy mà?”
Suýt chút nữa Kỷ Lăng đã bị Carlos đánh cho không kịp trở tay, trong lúc cấp bách cũng không kịp suy nghĩ xem rốt cuộc lời nói này là thật hay giả, cho dù như thế nào, nếu như Carlos đã nói ra lời như vậy, không phải là đúng lúc cậu có thể nhanh cơ hội tránh thoát anh ta hay sao?
Có lẽ anh ta thật sự thấy cậu trùng sinh rồi, cho nên biết không còn hy vọng nữa nên từ bỏ?
Cái này cũng rất có khả năng đó.
Kỷ Lăng âm thầm vui mừng trong lòng, nhưng trên mặt lại lộ vẻ đau lòng tuyệt vọng, không dám tin nhìn Carlos: “Chú Carlos...”
Carlos dịu dàng nhìn cậu, nói: “Không phải cậu đã đoán ra sự thật từ lâu rồi sao? Vì sao trông lại bất ngờ như vậy?”
Kỷ Lăng nghĩ trong lòng tôi còn tưởng anh sẽ tiếp tục giả vờ chứ, ai mà biết được anh nói lật mặt là lật mặt luôn, đương nhiên là tôi bất ngờ rồi! Nhưng như vậy cũng tốt, vốn dĩ vẫn còn có chút ngại, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-song-lai-deu-yeu-toi/1185060/chuong-50.html