Sau tiết tự học buổi sáng, tập thể lớp ùa ra nhà ăn, Du Chiêu không có thói quen ăn sáng, rất thờ ơ với tiếng chuông tan học.
Hắn nghe bạn ngồi cùng bàn sột sột soạt soạt, vì hắn áp lỗ tai xuống mặt bàn, âm thanh nhỏ xíu cũng phóng đại mấy lần.
Hắn có thể nghe thấy bạn cùng bạn cố gắng không làm phiền đến mình, cẩn thận từng li từng tí cho sách vào ngăn bàn, lại thận trọng rời khỏi chỗ ngồi.
Nghe được tiếng bước chân rời đi, Du Chiêu mới mở mắt ra, quay đầu nhìn về bóng dáng bên ngoài phòng học.
Hắn phát hiện Bạch Kiều không phải đi về phía nhà ăn, cũng không phải ra cổng trường.
Thời gian ăn sáng không đi ăn, người này muốn làm gì?
Hắn nhất thời hiếu kỳ, muốn đi theo xem thử, bỗng nhiên dạ dày nhói nhói, còn chưa kịp đứng lên đã rụt trở về.
Bạch Kiều cũng không biết Du Chiêu đột nhiên phát bệnh, anh bận đi làm thủ tục nội trú.
Anh không phải thiếu gia nhà giàu, những việc thế này không ai giúp anh làm!
Cũng may thủ tục nội trú không nhiều, viết tờ đơn rồi xin giáo viên ký tên, sau đó chờ giáo viên sắp xếp phòng ký túc xá là được.
Cho dù là vậy, chờ Bạch Kiều sắp xếp xong chỗ ở, thời gian mấy chục phút ăn sáng ngắn ngủi cũng sắp bị anh dùng hết.
Không kịp ăn sáng, Bạch Kiều dự định ra quán đồ âu mua hai cái bánh mì lót dạ, ngay thời điểm xếp hàng, trong đầu "ting" lên một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-occ-da-to-tinh-tui/3088525/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.