Tiêu Cảnh ngẩng đầu nhìn lên, tới đúng là bọn người quen cũ Triệu Phong.
Kẻ mở miệng nói chuyện mặc trang phục đệ tử Vô Vi Đạo Tông, nhìn dáng vẻ hẳn là đệ tử ngoại môn, về phần rốt cuộc vị nào, ký ức của Tiêu Cảnh đã mờ nhạt, nhưng chắc là tả hữu tùy tùng của Triệu Phong.
Y chỉ còn có chút ấn tượng với Triệu Phong, dù sao khi xưa trong tông môn, Triệu Phong cũng khi dễ y khá ác, tuy cuối cùng tiểu tử này cũng chết rất thảm.
Nghĩ như vậy, Tiêu Cảnh cũng không có tâm tư so đo với gã, y lười nhác quét mắt nhìn đám người Triệu Phong, liền không chút để ý dời tầm mắt đi, so với cùng bọn mao đầu tiểu tử ngay cả đại môn tông môn cũng chưa ra khỏi đánh nhau, y càng thích để thời gian đặt trên người sư tôn hơn.
“Ê, Triệu sư huynh nói chuyện với ngươi đó, quái vật xấu xí ngươi lỗ tai bị điếc hay mắt bị mù, tìm đánh đúng không.” Bị ánh mắt Tiêu Cảnh như nhìn con kiến đảo qua, gã đối diện đầu tiên là kinh hãi, ngay sau đó liền thẹn quá hóa giận túm cổ áo Tiêu Cảnh, không chút phong độ mà hét ầm lên.
Gã đã sớm nhìn Tiêu Cảnh không vừa mắt, một tên phế vật, xấu đến mức tận cùng, tư chất rác rưởi, dựa vào cái gì vận tốt như vậy được Thanh Lan chân nhân thu vào trong môn, rõ ràng tư chất của gã cũng không tồi, thậm chí gã tự dựa vào bản thân tu tới Ngưng Thần Kỳ, Tiêu Cảnh có tài nguyên tốt như vậy cũng chỉ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-nhat-duoc-kich-ban/198789/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.