Lúc hóa thành Lâm Tịch, tu vi Ôn Thanh Lan cũng theo đó hạ xuống, trở thành một tiểu đệ tử Ngưng Thần Kỳ.
Hắn cảm thấy chân nguyên trong cơ thể ứ đọng, trong lòng không khỏi âm thầm ngạc nhiên, Thiên Cơ Thần Diện quả thật thần kỳ, phương thức hóa hình như vậy, cho dù là lão tổ Độ Kiếp Kỳ ở đây, cũng không thể nhận ra.
Vì vậy sư tôn bản Lâm Tịch liền đi ra phủ đệ.
Lúc này Tiêu Cảnh vừa mới đuổi Nhạc Uyên đi, đang vòng trở lại phủ đệ, liếc mắt thấy một người nam tử xa lạ đi lại ở ngoài đại môn, lập tức lạnh lùng nói: “Người phương nào tự tiện xông vào Tĩnh Bình Phong.”
Ôn Thanh Lan nhìn bộ dáng tiểu đồ đệ vận sức chờ phát động, tâm niệm xoay chuyển, chắp tay nói: “Tiêu sư huynh, tại hạ là đệ tử ngoại môn, bởi vì đường xá không quen, vào nhầm nơi này, xin sư huynh thứ lỗi.”
“Ngươi là……” Đến gần, Tiêu Cảnh mới phát hiện đối phương còn có chút quen mắt, suy nghĩ một chút, sắc mặt y bỗng nhiên thay đổi: “Ngươi là Lâm Tịch, ngươi không phải đã chết rồi sao?”
Nói xong, y lại cảm thấy không đúng, đột nhiên nghĩ tới một bản lĩnh khác của sư tôn, Tiêu Cảnh hỏi dò: “Sư tôn?”
Lần này, Ôn Thanh Lan biến thành Lâm Tịch ngược lại sửng sốt, hắn quan sát mình từ trên xuống dưới, nói: “Có sơ hở gì sao?”
Tiêu Cảnh cười cười: “Sư tôn là đại năng Phân Thần, làm sao cho phép người khác tự tiện xông vào phủ đệ, với lại không phải sư tôn được pháp bảo ở cổ mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-nhat-duoc-kich-ban/1337500/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.