“Sư tôn, đợi ta trở về rồi nói sau.” Nghe gã sai vặt nói xong, Tiêu Cảnh có chút xin lỗi nhìn Ôn Thanh Lan, rồi nhanh chóng đẩy cửa rời đi, để lại gã sai vặt và Ôn Thanh Lan hai mặt nhìn nhau.
Tiêu Cảnh thế nhưng vứt mình ở đây bỏ ra ngoài, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có, Ôn Thanh Lan trừng lớn mắt, hơn nửa ngày mới tiêu hóa được tin tức này.
Đợi đến lúc phản ứng lại thì trong lòng không khỏi giận dữ, mắng thầm: Cái tên đồ nhi bất hiếu này, xuất môn một chuyến, vừa vào chốn hồng trần, lại đi học tật xấu của phàm nhân, thật là một chút cũng không đáng yêu.
Trước kia còn cung kính hiếu thuận, săn sóc phục tùng, hiện tại xem ra, ưu điểm này cũng không còn!
“Phu nhân, phu nhân, tại sao lão gia lại kêu ngài sư tôn ạ?”
Ôn Thanh Lan vẫn còn vì tiểu đệ tử thay đổi mà rầu rĩ trong lòng, lại quên mất bên cạnh còn có một gã sai vặt, nghe gã sai vặt nói xong, hắn híp híp mắt, mặt không cảm xúc hỏi: “Ngươi nói cái gì?”
Gã sai vặt không hiểu sao cảm thấy cổ có chút lạnh, gã nghĩ chắc là tâm sinh ảo giác nên ném nó ra khỏi đầu, tiếp tục đĩnh đạc nói: “Phu nhân không phải gia quyến của lão gia sao, vì cái gì lão gia lại kêu ngài sư tôn ạ? ”
Đấy là cái quỷ gì?
Ôn Thanh Lan thầm mắng ở trong lòng, hắn bất động thanh sắc hỏi: “Là lão gia nhà ngươi nói như vậy?”
Nếu thật sự là vậy, tiểu tử Tiêu Cảnh này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-nhat-duoc-kich-ban/1337485/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.