—Hề Tương Lan: “Hề, Hề… Huynh trưởng!”—
Thịnh Tiêu vô cảm nhìn Hề Tương Lan, ngón tay nóng bỏng nặng nề vuốt ve bờ môi ngọc của y.
Trên môi nhanh chóng trở nên đỏ tươi như thấm máu.
Hề Tương Lan đối mặt với hắn cười giả lả.
“Năm đó ngươi hỏi ta công đạo là gì.” Thịnh Tiêu bình tĩnh nói: “Công đạo ngươi muốn, là lấy sát trả sát sao?”
Hề Tương Lan vẫn tươi cười nói: “Lúc đó không phải, bây giờ thì phải.”
Thịnh Tiêu nhìn thẳng vào y.
Hề Tương Lan lùi ra sau mấy bước, tùy ý sờ bờ môi bị vuốt ve nóng ran, y không muốn bàn chuyện này nữa, thuận miệng nói: “Hẳn là Thân Thiên Xá có tới mấy trăm ảo cảnh nhỉ, đi tìm từng nơi như vậy thì biết đến năm tháng nào mới tìm thấy người?”
Y không muốn đi vào ảo cảnh vừa tràn ngập lệ khí vừa lại khiến người ta không hiểu sao ngày càng trở nên thanh tịnh và vô cảm, có đi từng bước một ở đây thì mới biết, thất tình lục dục của Thịnh Tiêu là bị cướp đi như thế nào.
Thịnh Tiêu im lặng.
Hề Minh Hoài là sinh hồn, bắt buộc tìm kỹ từng ngóc ngách.
Hề Tương Lan đành phải cố nén cơn khó chịu đi tìm chỗ này chỗ kia trong ảo cảnh với Thịnh Tiêu.
Bên trong Thân Thiên Xá giống như không có thời gian, oán khí hôi thối ngút trời khiến người ta sợ hãi, chỉ có hương hoa quế thoang thoảng trên người Thịnh Tiêu mới giúp Hề Tương Lan dễ chịu phần nào.
Không biết đã đi qua bao nhiêu ảo cảnh, Hề Tương Lan uể oải níu lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-mat-het-tu-vi/437623/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.