Bảy người quyết định lên đường diệt trừ ác quỷ.
Hề Tuyệt nói: “Lúc đó ngươi nhớ tránh ra xa, nghe không? Nó tát một cái ngươi văng tít tới tận chân trời, ta không rảnh đi lụm ngươi về đâu.”
Yến Linh hết nhịn nổi quay đầu lại lầm bầm: “Ngươi nói lần thứ tám trăm rồi đấy.”
Hề Tuyệt nhíu mày: “Ta là vì ai?”
“Vì ta vì ta.” Yến Linh nói: “Đừng có nói nữa, ta biết cách bảo vệ mình.”
Hề Tuyệt giễu cợt: “Ngươi?”
Yến Linh: “…”
Nhìn vào ánh mắt của Yến Linh là biết cậu rất muốn giế.t chế.t con ác quỷ kia để Hề Tuyêt câm miệng lại.
Hoành Ngọc Độ ngồi trên ghế, khó xử nói: “Thật sự không muốn ta hỗ trợ?”
Nhượng Trần còn chưa lên tiếng, Hề Tuyệt đã chỉ trích: “Hỗ trợ hay làm cục tạ? Một Yến Linh đủ khiến chúng ta mệt lên mệt xuống rồi.”
Hoành Ngọc Độ: “…”
Những người nhìn Hề Tuyệt với ánh mắt khiển trách.
Hề Tuyệt nhíu mày: “Ta nói sai chỗ nào?”
Hoành Ngọc Độ nhẫn nhịn, cuối cùng hết nhịn nổi, dịu dàng nói: “Đương nhiên là để các ngươi nhặt xác dùm.”
Mọi người: “…”
Vị này mới đúng là độc mồm.
Hề Tuyệt bị dỗi á khẩu, định há miệng cãi lại thì Yến Linh tức giận kéo cậu ta: “Đi thôi, ngươi nhớ đưa ta vào bên trong sương đen kia.”
Hề Tuyệt lạnh lùng nói: “Hay là ta đưa thẳng ngươi về Thiên Diễn học cung để đợi nhé? Còn dám tới gần đồ quỷ đó, ngươi chán sống rồi phải không?”
Yến Linh tức giận: “Ta muốn nói chuyện với nó! Không tới gần ta nói kiểu gì?”
Nhượng Trần thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-mat-het-tu-vi/1854519/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.