Lục Thần dựa lưng vào cửa, đứng đối diện với Đồng Ngữ Hân. Ngữ khí nhẹ nhàng hỏi. "Bao nhiêu?"
Đồng Ngữ Hân ngập ngừng, hắn ta nếu không lầm chắc chắn vô cùng giàu có, hơn nữa căn phòng này cũng chẳng phải hạng tầm thường gì. Người ra vào khách sạn này không phải chủ tịch tập đoàn lớn thì cũng là tổng tài nghìn tỷ.
Cô thẳng thắn: "300 triệu." Số tiền này vừa hay ứng với số nợ mà gia đình cô đang nợ. Vẫn nên giải quyết một lần cho xong.
Vừa nghe được cái giá cô đưa ra, mày Lục Thần liền nhíu lại. "Cô... Còn trinh à? Sao đắt thế?"
Đồng Ngữ Hân: "Phải!"
Đầu mày đang nhíu chặt lại nhíu chặt thêm, chỉ trong một khoảnh khắc tiếp theo thân thể Đồng Ngữ Hân bị đẩy mạnh xuống giường.
Lưng cô chạm xuống mặt nệm êm ái, hương thơm thoang thoảng nhè nhẹ toả ra từ chiếc nệm màu xanh dương xẫm. Trước mắt dần trở nên mơ hồ, vì quá đột ngột khiến Đồng Ngữ Hân sợ hãi nhắm chặt mắt lại.
Cũng vào lúc đó, cảm giác mềm mại ở trên môi truyền đến. Người kia vây giữ cô trong lòng hắn, chậm rãi hôn lên đôi môi cô.
Đồng Ngữ Hân có thể nghe rõ mùi hương của hắn ta, mùi hương mà trước nay cô chưa từng nghe thấy. Và thêm nụ hôn bất chợt kia nữa, nó từ nhẹ nhàng mơn trớn đến dồn dập hơn.
Đây... là nụ hôn đầu của cô!
Môi lưỡi bị quấn lấy, nhịp thở lại chẳng thể điều chỉnh nổi. Hai mắt cô ngấn nước vì khó thở, bàn tay đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-toi-duoc-tong-tai-cung-chieu-vo-doi/2872225/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.