Đồng Ngữ Hân: "Ông xã!"
Lục Thần: "Chìa khoá ở trong tủ, em thích cái nào cũng được. Đều cho em tất."
Đồng Ngữ Hân vui vẻ đến tủ ở gần bàn làm việc của hắn. Vừa mở ra liền bị giật mình vì những thứ trước mắt thấy được. Từng này... Không phải quá nhiều rồi sao?
Cô nuốt nước bọt ừng ực, lấy bừa một cái trong đống chìa khóa xe trong tủ. Vừa xuống nhà, người giúp việc đã kính cẩn chào hỏi, họ nhìn dọc nhìn ngang, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi. "Thiếu gia đâu rồi ạ."
Đồng Ngữ Hân. "Anh ấy hôm nay không khoẻ, sao thế?"
Người phụ nữ này không hiểu vì sao lại cúi thấp đầu không dám ngẩng lên. Cô hơi lo lắng hỏi. "Bà sao vậy? Không khoẻ ở đâu sao?"
Tay cô vừa chạm vào vai đối phương, bà ta đã giật mình lùi ra sau. Đồng Ngữ Hân cứng người trước phản ứng của bà ta, cô nhẹ giọng nói. "Anh ấy ở trên phòng, tôi phải đi trước rồi."
Nói xong cũng không quay đầu ngoảnh lại nữa, mà người phụ nữ kia lúc này mới dám ngước lên, trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp không nói thành lời.
...
Cứ như vậy ngày hôm đó thuận lợi đến mức Đồng Ngữ Hân tưởng chừng bản thân đã sắp thích nghi được hoàn toàn rồi. Nhưng đến gần trưa rốt cuộc lại bị tạt cho một vố nước lạnh vào mặt.
Lộ Giang mặt mày hơn hở như mọi khi, ả đứng giữa văn phòng nói to. "Thiết nghĩ tiệc chúc mừng nhân viên mới chắc không cần tổ chức đâu nhỉ?" Ả ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-toi-duoc-tong-tai-cung-chieu-vo-doi/2872188/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.