"Ly hôn đi."
"..."
"Sao cô không trả lời? Hay không muốn ly hôn? Tiền mỗi tháng đều sẽ được gửi về đầy đủ, để mẹ con các người sống sung túc dư giả."
"..."
"Mẹ kiếp..." Lục Chẩm Nghiêm mất kiên nhẫn quát một tiếng. Tờ giấy mỏng manh được đập xuống mặt bàn gỗ, mà Dịch Lạc Lạc vẫn im lặng không đáp lại một lần.
Người đàn ông kia chỉ đến một lúc, sau đó liền tức khắc quay người rời đi... Lục Thần đứng ngoài cửa nhìn thấy được toàn bộ mọi chuyện, nhưng cậu chỉ có thể trợn tròn mắt, nắm đấm siết chặt run rẩy liên hồi.
Một tuần trước, ông ta đem tình nhân bên ngoài về, mẹ cậu sốc đến mức ngất đi phải nhập viện. Còn cho rằng sẽ không có chuyện gì to tát, rất nhanh mẹ cậu sẽ lại về nhà... Nhưng bà ấy bệnh rất nặng, là tâm bệnh... Làm sao có thể chữa khỏi trong một thời gian ngắn được.
Hôm nay nào ngờ ông ta lại đến, còn tận tâm đến mức mang theo cả đơn ly hôn. Dịch Lạc Lạc ngồi trên giường thẫn thờ không biết bao lâu, đến khi Lục Thần đẩy cửa bước vào.
Phòng bệnh tràn ngập mùi thuốc khử trùng, chỉ có ánh sáng le lói từ khung cửa sổ bên giường bệnh chiếu rọi vào trong.
Gương mặt của mẹ tiều tụy đi trông thấy, hai hốc mắt hõm sâu, tóc lất phất bạc, đôi môi khô khốc nứt ra đến mức chảy máu.
Nghe tiếng động, bà quay đầu lại nhìn, trên môi gắng gượng nở một nụ cười. "A Thần! Con đến rồi, mau ra đây ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-toi-duoc-tong-tai-cung-chieu-vo-doi/2872177/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.