Bàn tay thô ráp của Lục Thần vừa luồn vào trong áo, Đồng Ngữ Hân lập tức trợn tròn mắt cứng người.
"Anh... anh làm gì vậy?"
"Không phải em muốn trả lương?"
"Cái này... Rõ ràng không phải là trả lương!"
"Không khác nhau!"
"..."
Hai tay bị cố định trên đỉnh đầu, cô căn bản không thể nhúc nhích, trước mắt là người đàn ông với vẻ ngoài tuấn tú đạo mạo, ngũ quan hài hòa, gương mặt đó đó đẹp đến mức không thể chê vào đâu được.
Cô ngây ra, lại hoàn toàn không biết tay người kia đã thuần thục cởi nút áo của mình ra.
Đến khi cảm giác được cái lạnh của gió từ bên ngoài cửa sổ len lỏi vào mới rùng mình run lên. Cặp bông đào phập phồng theo nhịp thở, nhũ hoa đỏ hồng dựng đứng lên vì kích thích.
Hiện tại trong mắt Lục Thần như phủ một màn sương mờ đục, Đồng Ngữ Hân có thể nghe thấy được từng hồi thở dốc của hắn.
"Anh... Buông tay em ra đi... đau." Cô lí nhí cầu xin, Lục Thần lại hoàn toàn không bận tâm, dùng chút sức cởi phăng quần cô ra ném xuống đất.
Hắn cúi xuống nói thầm vào bên tai cô. "Phải làm sao đây? Của anh 'lên' rồi."
Đồng Ngữ Hân mặt đỏ tía tai, toàn thân cũng đỏ đến mức như con tôm luộc đang không ngừng uốn éo.
"Liên quan gì chứ?"
Vừa dứt lời, tay hắn đã trực tiếp thâm nhập vào trong, hoa huy.ệt ướt đẫm, d.âm th.ủy tràn ra làm ngón tay hắn dính nhớp. Cô run rẩy cong người, tay... Tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-toi-duoc-tong-tai-cung-chieu-vo-doi/2872171/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.