Trong không trung bỗng xuất hiện một tiếng gầm vang dội.
Bầu trời ngoài cửa sổ kéo từng tầng mây dày, từ cửa sổ tầng cao lại mơ hồ có thể nghe được hơi thở ướt át của từng giọt nước mưa trong không trung.
Kỷ Niên mơ hồ nhớ tới lần đầu gặp Khúc Lê cũng là trong một ngày mưa.
Năm Kỷ Niên 22 tuổi cũng không phải ở biệt thự hiện tại. Khi ấy anh ở gần công ty, nói chung là ở một phòng trong chung cư.
Những khi xử lý xong công việc, Kỷ Niên hướng thẳng chung cư mà về.
Phòng tuy là hơi nhỏ, nhưng được cái gần công ty.
Thật ra lúc ấy đối với Kỷ Niên mà nói, anh hận thời gian một ngày không phải là của 48 tiếng mà dùng. Thời gian lúc đó đối với Kỷ Niên là phi thường quý giá, dĩ nhiên không thể so với hiện tại, chỉ bằng thời gian đi lại giữa công ty và biệt thự đã là 2 tiếng. Vậy nên chung cư gần bên là lựa chọn tốt nhất.
Lúc đó Kỷ Niên vẫn luôn trong trạng thái nghẹn một cổ khí.
Những người trong công ty không phục anh, cho rằng anh vừa mới tốt nghiệp đại học, tuyệt đối không thể quản lý được cả một công ty lớn như vậy.
Mà Kỷ Chân – cha Kỷ Niên lúc đó sinh bệnh, là ốc không mang nổi mình ốc, không còn cách nào khác Kỷ Niên phải giúp một phen.
Việc công ty cùng việc ở nhà, hai bên liền đè lên người một mình Kỷ Niên.
Chỉ có trong đêm khuya, khi trở lại với không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-phat-hien-lao-cong-the-nhung-khong-phai-tieu-bach-kiem/2624807/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.