Mặc dù lần gặp cha mẹ này không thành công, nhưng sự buồn bã, tự trách cùng thú nhận của Cố Dịch khiến Thẩm Lật đau lòng, đồng thời xua tan đi u ám trong lòng anh. Người yêu có thể toàn tâm toàn ý nghĩ cho mình vốn là một chuyện vừa ngọt ngào lại vừa hạnh phúc.
Nguyên buổi chiều đi đường, bữa tối cũng không ăn, Thẩm Lật sợ Cố Dịch đau dạ dày. Dù Cố Dịch nói hắn không muốn ăn nhưng anh vẫn vào bếp làm hai bát mì. Anh pha nước dùng bằng nước tương và giấm với tỉ lệ vừa phải, rưới lên mì, còn rắc thêm ít hành lá. Vị chua dìu dịu khiến khẩu vị càng thêm ngon miệng.
Cố Dịch không ăn hành thái nhỏ, vì vậy hắn lấy một tờ khăn giấy đặt lên bàn, nhặt từng chút hành ra.
Thẩm Lật lườm hắn. Hắn cau mày gắp một đũa mì phủ đầy hành lên ăn với vẻ mặt sắp không chịu nổi. Sau khi nhai mấy cái, vẻ mặt hắn dịu đi một chút. Thấy Thẩm Lật nhìn mình cười híp mắt, hắn lại sừng sộ lên.
Tuy Cố Dịch nghiêm mặt ra vẻ không vui, Thẩm Lật vẫn nhìn ra hắn đang ăn rất vui vẻ.
Thẩm Lật ăn rất ít, anh thấy bát của Cố Dịch không còn nhiều, lại gắp thêm mì từ bát mình cho hắn.
Cố Dịch nuốt thức ăn trong mồm, lấy khăn giấy lau khóe miệng: “Em đang làm gì vậy?”
Thẩm Lật nói: “Em không ăn được nữa.”
Cố Dịch nói, “Ăn không được mà sao còn làm nhiều như vậy?”
Thẩm Lật: “Làm sao? Anh ghét lắm à?”
“Ghét muốn chết.”
Dù nói vậy, hắn vẫn thành thật ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-o-chung-cung-anh-de/1116471/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.