Trên đường trở về, Nhan Vũ Dương, Dương Gia, Đường Hảo, Khang Cao Hiên cùng Thẩm Lật thêm WeChat của nhau.
Trong mấy người, Nhan Vũ Dương có thể nói là người thân với Thẩm Lật nhất, Thẩm Lật cũng thích cậu, hai người nhỏ giọng trò chuyện.
Nhan Vũ Dương nhìn chằm chằm đôi giày trên chân Thẩm Lật rất lâu, cởi mở bày tỏ khao khát của mình cũng không cảm thấy xấu hổ. Cậu ta đau xót nhìn đôi giày trên chân Thẩm Lật “Anh này, anh đúng là đồ phá của, đôi giày trên chân anh là phiên bản giới hạn không bán ra ngoài đấy. Nhìn cách anh đi này, giày này chỉ để đi thôi sao? Chỉ để mang lên đi sao!”
Thẩm Lật nghe vậy cúi đầu nhìn một chút đôi giày của mình. Vì leo núi lâu, giày dính đầy cỏ và bùn đất, chẳng khác nào tác phẩm nghệ thuật bị phủ bụi làm mờ đi vẻ lộng lẫy. Thẩm Lật biết thương hiệu này nhưng không biết đây là phiên bản giới hạn không bán ra ngoài. Anh vốn không để ý nhưng thấy phản ứng của Nhan Vũ Dương thì không nhịn được, muốn trêu chọc cậu: “Không đi thì để làm gì? Sưu tầm ư?”
Nhan Vũ Dương như cây ngay không sợ chết đứng “Đương nhiên! Nó sinh ra là để sưu tầm mà! Ầy, giờ nhìn bộ dạng đôi giày như ma như quỷ em sắp nhồi máu cơ tim rồi, khó chịu hết cả người.”
Trương Phi Sướng đi bên cạnh nghe vậy thì bật cười giải thích: “Dương Dương có một sở thích là sưu tầm các loại giày xịn. Nhưng lần này cậu nhóc nói không sai. Cậu thật sự đành lòng à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-o-chung-cung-anh-de/1116456/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.