“Tổ tông ơi, cậu không về nhà ăn Tết à?” Tiếng lải nhải của Trần Phát Thải truyền ra từ điện thoại di động.
Cố Dịch dựa vào ghế sô pha khách sạn, cầm điều khiển ti vi chuyển kênh một cách nhàm chán. Hắn để điện thoại trên bàn cà phê cho rảnh tay “Anh quản hơi rộng rồi đấy, người đại diện dày dặn kinh nghiệm và kỷ luật, anh Trần Phát Thải.”
Giọng nói cay đắng của Trần Phát Thải vang lên: “Ồ, cậu nghĩ tôi có tự nguyện không? Trong cả cái ngành giải trí này, có người đại diện nào bằng được tôi không? Tôi cầm lương của một người đại diện nhưng phải làm luôn cả việc của một trợ lý nhỏ đây này.”
Cố Dịch nhẹ giọng nói: “Nếu như anh có ý kiến gì, tôi có thể để anh làm trợ lý, cầm tiền lương của một trợ lý.”
Trần Phát Thải nghẹn ngào nói: “Đừng, đừng, vợ tôi còn chê chưa đủ đây.”
Cố Dịch: “Biến.”
Trần Phát Thải thở dài, “A Dịch, việc này không thể làm như thế được. Cậu cũng biết tôi là người đại diện và tôi không có quyền quản việc cậu có về nhà ăn Tết hay không. Dù gì cậu cũng là người lớn và có thể tự chịu trách nhiệm. Nhưng tự cậu không suy nghĩ một chút lý do tại sao tôi hỏi vậy à?”
Mắt Cố Dịch lóe sáng: “Rảnh rỗi.”
Trần Phát Thải: “Giả bộ, cậu cứ tiếp tục giả bộ với tôi đi.”
Cố Dịch chuyển kênh, nhìn chằm chằm vào màn hình TV mà không phát ra âm thanh.
Trần Phát Thải tự lảm nhảm: “Cậu nói một chút xem, bố với con trai, từ nhỏ ông ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-o-chung-cung-anh-de/1116438/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.