Thẩm Lật đi xem Tart, thay thức ăn và nước uống cho nó. Bên ngoài tuyết đã nhẹ đi một chút, Thẩm Lật muốn dắt Tart đi dạo trong sân.
Gió tuyết khiến phạm vi hoạt động của Tart bị hạn chế. Trong nhà có thêm một vị khách đến ở, vì thói quen cá nhân đặc biệt khiến nó phải nhường người đó, càng thu hẹp phạm vi hoạt động hơn. Tart đã vùi mình làm ổ trong phòng cho thú cưng suốt một buổi sáng.
Thời điểm Thẩm Lật vào phòng, nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Tart dành cho mình, anh có chút đau lòng và tội lỗi.
Vì vậy, lúc thấy tuyết bên ngoài nhỏ đi một chút, anh quyết định mặc thêm quần áo dày, mang Tart ra sân chạy một chút.
Cố Dịch thấy Thẩm Lật dắt Tart từ trong phòng thú cưng đi ra, theo bản năng lùi về sau hai bước. Thẩm Lật có chút không nói nên lời trước tư thế kỳ quặc của hắn. Anh lười để ý đến Cố Dịch, chỉ nói: “Tôi mang Tart ra ngoài đi dạo một vòng.”
Cố Dịch nhìn ra bên ngoài thấy gió tuyết vẫn chưa ngừng, theo bản năng nhíu mày nói: “Không cho đi.”
Lời vừa ra khỏi miệng hắn liền phát hiện không phù hợp, nhìn Thẩm Lật vội nói thêm: “Cậu không thấy bên ngoài vẫn còn gió tuyết sao?”
Thẩm Lật nhận ra sự cứng ngắc trong lời nói của hắn, anh biết cái người nghĩ một đằng nói một nẻo này đang quan tâm dến mình, vì vậy anh dịu giọng nói: “Không sao đâu, tôi chỉ đi dạo trong sân. Sẽ không có chuyện gì đâu. Tart đã nhịn một ngày rồi.”
Lời vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-o-chung-cung-anh-de/1116421/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.