🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
12/10/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Không hợp cũng mặc kệ, chuyên gia Phan quyết đoán ấn follow tài khoản của Hề Gia Vận, sau đó mới quay lại trang cá nhân của mình, đăng bài xin lỗi lên.
[ Phan Đạt nuôi gấu trúc: Liên quan đến chuyện ngày hôm nay, tôi thực sự cảm thấy rất xấu hổ. Thực ra chuyện Triều Triều và Dương Dương chuyển tình cảm với đứa con của mình lên một vị du khách tôi đã có biết trước, lúc đó sở thú còn liên lạc với tôi để xin cố vấn, tôi có kiến nghị với họ nếu có thể thì tốt nhất để gấu trúc tiếp xúc nhiều hơn với vị du khách này, kết quả người đầu tiên lên tiếng phê phán vị du khách tốt bụng kia lại là tôi.
Vừa nãy, được sự giúp đỡ của bạn bè, tôi đã liên lạc với phía sở thú và anh Hề, mong bọn họ thông cảm, nhưng tại đây, tôi vẫn muốn một lần nữa, gửi lởi xin lỗi chân thành đến @ Hề Gia Vận và @ Sở thú thành phố A. Dưới tình huống chưa xác nhận chính xác sự việc, tôi đã nhận định chuyên hai bên phối hợp với nhau, lợi dụng gấu trúc, tạo thành ảnh hưởng không tốt đến cả hai bên, thành thật xin lỗi!]
Nếu trước đó Hề Gia Vận không đột kích vào nhóm fan, lời xin lỗi này của chuyên gia Phan kiểu gì cũng phải bị châm chọc khiêu khích vài câu, cho dù hành động ban đầu của chuyên gia Phan đều xuất phát từ việc lo lắng gấu trúc không được quan tâm chăm sóc tốt, nhưng fan cũng không muốn Hề Gia Vận phải chịu oan ức như vậy, đối phương lại chỉ nói có câu xin lỗi là xong được sao?
Nhưng trước đó Hề Gia Vận đã đứng ra động viên mọi người, cho nên chuyên gia Phan lên tiếng xin lỗi như vậy, mọi người cũng tạm chấp nhận, bình luận bên dưới cũng rất ôn hòa.
[ Ok ok, Gia Gia đã tha thứ, vậy chúng ta cũng chấp nhận!]
[ Được rồi, sau này chú nhớ kiểm chứng rõ ràng trước đã rồi hãy lên tiếng nha.]
[ Hừ! Tha thứ cho chú đó!]
[ Cố lên!]
...
Comment bên dưới hài hòa đến độ đừng nói là chuyên gia Phan, ngay cả người qua đường tới hóng hớt cũng ngạc nhiên há hốc mồm. Chuyện fan idol cào mặt cấu xé người khác, mọi người ít nhiều gì cũng đã từng gặp qua, không chỉ khiến bầu không khí ngột ngạt mà còn khiến tâm trạng bị ảnh hưởng theo, nhưng nhà này bị mắng cho lên cả hot search, cuối cùng phát hiện ra chỉ là hiểu nhầm, không những không mắng người mà một câu trào phúng cũng không thấy!
Có người nhịn không được bình luận: [ Dưa này của giới giải trí tuyệt đối là quả dưa mà tôi ăn xong trong lòng thấy thoải mái nhất. Từ đầu đến cuối không có khống chế bình luận, không có xé mặt nhau, chính chủ thậm chí còn đột kích vào fandom, kiểm soát hành vi của người hâm mộ, sau đó ai nên xin lỗi thì đi ra xin lỗi, nên hòa giải thì hòa giải, mọi việc êm xuôi tốt đẹp cả.]
Bình luận này được rất nhiều người qua đường đồng tình, trực tiếp ấn like cho lên top comment luôn, chuyên gia Phan nhìn thấy thì tự mình trả lời lại: [Dù sao cũng là fan tiên nữ mà.]
Fan Hề Gia Vận cũng nhìn thấy câu này, trong lòng các nàng rất là hớn hở nhưng lại không nói thêm gì, chỉ vô cùng kiêu ngạo nhấn like cho bình luận của chuyên gia Phan, sau đó lướt đi.
Về phần hot search lúc này đã hoàn toàn thay đổi rồi!
# Gấu trúc là fan only #
# Du khách tốt bụng Hề Gia Vận #
# Mẹ ơi, con đuổi được sao rồi! #
Tùy ý mở một hastag ra, ngoại trừ hai cái đầu tiên quá buồn cười, được chia sẻ không ngừng, comment bên dưới đều là ha ha ha thì rất nhiều người qua đường đều có ấn tượng tốt hơn với Hề Gia Vận.
[ Ha ha ha ha ha ha ha, con mợ nó, giờ tôi mới nhận ra, bảo mẫu cho Triều Triều và Dương Dương xem "Phù Dung", kết cả hai đưa nó nhìn thấy người khác xuất hiện thì lập tức làm mình làm mẩy, nhất định đòi xem cảnh có Hề Gia Vận, hành vi fan only này độc ác đến mức nào chứ? ? ]
[ Gấu trúc: Bọn này chỉ xem con trai thôi, thú hai chân khác không liên quan đừng có thò ra.]
[ Không phải ác ý gì đâu, tui chỉ muốn nói lý thôi, sau chuyện hiểu lầm náo loạn lần này, tui cảm thấy kỹ thuật chụp ảnh nát bét của nhân viên chăm sóc phải chịu đến 20% trách nhiệm. (Hình ảnh) (Hình ảnh) nhìn coi, ảnh chụp vị du khách tốt bụng cô ấy đăng lên Weibo của mình này, nát đến độ gấu trúc cũng bị chụp thành đồ hóa trang bánh Oreo, chứ đừng nói là anh du khách tốt bụng họ Hề kia. Kiến nghị fan Cá Koi donate báo danh lớp học nhiếp ảnh cho nhân viên chăm nuôi luôn và ngay ha ha ha ha ha ha.]
[ Nói thật nhá, hóng hớt showbiz lâu như vậy, đây là lần đầu tiên tôi thấy có idol đứng ra kiểm soát hành vi của người hâm mộ đấy, lại còn trong tình huống bản thân là người bị oan nữa chứ, trước đây không thích đu idol, lần này có chút dao động rồi _ (: з" ∠) _]
[ Tôi cũng vậy. Tìm hiểu một lượt xong, tôi phát hiện anh giai này chính là bảo bối đấy, số may, là cá Koi may mắn của năm thì thôi đi, lại còn biết dạy mèo (?),nấu ăn cực ngon, nghệ sĩ múa và nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng còn đánh nhau vỡ đầu để cướp người kìa, cảm giác thật sự quá đỉnh chóp luôn.]
[ Đâu chỉ có vậy thôi đâu. Gấu trúc nhầm cậu ấy thành con non, cậu ấy vẫn kiên nhẫn chơi với bọn nó cả buổi kìa, về cũng không mua bản thảo đánh bóng tên tuổi, còn vào nhóm fan nói mọi người đừng kích động, có cảm giác là một người rất hiền lành nữa.]
[ Thím đừng nói nữa, tôi vào fandom là được rồi chứ gì.]
[ Dẫn Mị theo với, dẫn Mị theo với.]
...
Dù có thể nào, cách đối nhân xử thế của Hề Gia Vận thực sự là quá hút fan, người qua đường vốn chỉ đứng ngoài hóng hớt thôi, cuối cùng không hiểu hóng thế nào mà lại có "Fan tịch" luôn, đến đây, sự việc căn bản đã hạ màn.
Mà ngoài Weibo, rất nhiều nghệ sĩ trong nghề, đặc biệt là những người làm đại diễn cũng không nhịn được đưa sự kiện lần này phân loại vào một trong những pha xử lý khủng hoảng quan hệ xã hội kinh điển, cũng nghiêm túc ghi chép lại trong sổ tay ——
Gặp chuyện đừng có vội lên tiếng giải thích, quan trọng nhất là kiềm chế hành vi của người hâm mộ!
Thậm chí còn có người gọi điện thoại cho người đại diện của Hề Gia Vận là Triệu Tình.
Lúc này, Triệu Tình vừa mới làm xong phương án xử lý, đang vội vàng mở máy tính, vốn không định nhận điện thoại, nhưng người bên kia quá kiên nhẫn, tiếng chuông vang lên không ngừng, Triệu Tình đành phải dừng tay, bắt máy trước.
Điện thoại vừa kết nối, bên kia đã bắn ra một tràng: "Chị Triệu, chuyện lần này bên chị làm quan hệ xã hội tốt thật đấy, không chỉ kéo được thiện cảm của người qua đường, mà ba bên đều vui vẻ hòa giải với nhau được, chị thật là lợi hại, đúng là người đại diện vàng có khác, bảo đao chưa già!"
Triệu Tình: "?"
Cô mờ mịt, hỏi lại đối phương: "Quan hệ xã hội tốt á?"
Người đại diện kia lại nói: "Lại còn không nữa à? Bên chị không lên tiếng, để bên sở thú trực tiếp đăng video quan sát lên, bằng chứng quá là xác thực, không gì có thể chối cãi, sau đó Tiểu Gia lại đột kích vào fandom, kêu gọi fan không nên làm phiền đến chuyên gia Phan, người qua đường đều đang nói đây là lần hóng chuyện vui vẻ nhất của họ kia kìa, còn có không ít người qua đường chuyển thành fan nữa."
Triệu Tình: "? ? ?"
Đối phương lại cảm khái nói: "Sự kiện lần này bên chị xử lý quá xuất sắc luôn, có thể nói là kinh điển trong xử lý quan hệ xã hội ấy chứ."
Triệu Tình miễn cưỡng mỉm cười, "Ừ, cũng tạm được."
Cúp máy xong, trong lòng cô có một loại dự cảm không hay, lập tức mở khóa điện thoại, lên thẳng Weibo.
Mấy giây sau.
Triệu Tình: "..."
Triệu Tình: "Hu hu hu hu hu hu hu hu."
Chậm, cô lại chậm chân nữa rồi.
Đây là lần thứ hai rồi đấy! ! !
Hu hu hu hu hu hu hu hu, chẳng lẽ cô không xứng được có cơ hội xắn tay làm việc à!
Cái gì mà xử lý quá tuyệt, cái gì mà các giải quyết khủng hoảng quan hệ xã hội kinh điển, cô quan hệ xã hội một mình mình thì có.
Máy tính của cô còn chưa kịp mở lên đây này! ! ? ? ?
Triệu Tình tuyệt vọng, cô chán chường mở phần mềm chat ra, nhắn tin cho Hề Gia Vận.
Triệu Tình: [ (Bình tĩnh lại sau cơn thất vọng.jpg) ]
Triệu Tình: [ Lần sau chị nhất định sẽ làm được hu hu hu hu hu hu.]
*
Lúc Hề Gia Vận nhận được nhìn nhắn, cậu đang cùng nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí đi dạo bộ.
Thời tiết quá lạnh, lúc Hề Gia Vận đi đóng phim thì không dẫn theo hai nhóc con này nữa, sợ chúng nó bị lạnh, nhưng Hề Gia Vận lại cảm thấy dầu gì cũng phải cho hai đứa nó ra ngoài vận động một chút, cho nên cơm nước xong về đến phòng, cậu lại dẫn theo hai đứa nó đi dạo ở gần khách sạn.
Buối tối trời liên tục hạ xuống vài đợt tuyết, trên mặt đất cũng đã tích thành một tầng tuyết mỏng, nhóc Kỳ Lân đi ở phía trước, không nhịn được hiếu kỳ liên tục lấy móng vuốt gạt gạt tuyết, ngay cả nhóc Nhai Tí đang ở trong túi áo của Hề Gia Vận cũng thò đầu ra, vẻ mặt con nào con nấy đều tò mò ơi là tò mò.
Hề Gia Vận bèn hỏi hai đứa nó: "Các con đều chưa thấy tuyết bao giờ à?"
Nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí đồng loạt lắc đầu.
Sơn Hải Cảnh không có tuyết.
Hề Gia Vận: "Có muốn chơi một chút không?"
Nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí đều dùng ánh mắt mờ mịt nhìn về phía cậu, xem ra là không biết chơi kiểu gì.
Hề Gia Vận bèn ngồi xổm xuống, cậu giơ tay ra nhẹ ấn xuống một cái, sau đó nhấc lên, trên tuyết lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, Hề Gia Vận nói với hai nhóc con bên cạnh: "Thấy không, chú vừa đóng dấu này."
Nhóc Kỳ Lân nghếch đầu, nó giơ chân trước lên, lắc trái lắc phải rồi đột nhiên ấn chân xuống ngay bên cạnh dấu tay của Hề Gia Vận, đóng ra một dấu chân hình hoa mai, nhóc Kỳ Lân ngắm nghía một hồi, tỏ ra vô cùng thỏa mãn, nó ngẩng đầu lên, hai mắt sáng lập lánh nhìn chằm chú về phía Hề Gia Vận.
Hề Gia Vận xoa xoa đầu nó, "Đúng rồi, đúng là làm như vậy đấy, bé Kỳ Lân thật là thông minh."
Nhóc Nhai Tí cũng rục rịch, nó víu lấy miệng túi áo Hề Gia Vận, cố gắng bò ra ngoài, Hề Gia Vận phát hiện, lập tức cầm nó ra.
Lòng tham của nhóc Nhai Tí so với Nhóc Kỳ Lân thì lớn hơn nhiều, nó nhằm đúng chỗ tốt, từ trên tay Hề Gia Vận nhảy xuống, một phát ấn ra hình bốn cái chân nhỏ, sau đó hớn hở ngẩng đầu lên, Hề Gia Vận cũng xoa đầu của nó, "Con cũng thông minh lắm."
Nhóc Kỳ Lân nhìn một lượt, phát hiện nhóc Nhai Tí nhiều hơn mình mấy dấu chân liền, cho nên lại thò vuốt, ấn một lúc mấy cái liền, nhóc Nhai Tí vốn còn đang bận làm nũng với Hề Gia Vận, thấy thế cũng không chịu thua, lập tức nhảy lên mặt tuyết, liều mạng ấn dấu chân, kiên quyết không cho nhóc kia có nhiều dấu hơn mình.
Hai đưa nhỏ tung tăng chạy giỡn trong tuyết, Hề Gia Vận nhìn mà không khỏi thấy buồn cười, cậu vừa mới cong mắt, lại đột nhiên phát hiện ra một chuyện.
Lấy dấu tay của cậu làm tâm, bất kể là nhóc Kỳ Lân hay là nhóc Nhai Tí thì chúng nó đều vây quanh dấu tay cậu mà ấn móng vuốt. Bọn nó ấn dấu rất cẩn thận, muốn tới gần một chút, lại sợ làm hỏng dấu tay mà Hề Gia Vận làm, cho nên chỉ đành cách ra một khoảng, ấn dấu chân của mình xuống.
Mà trong lúc đó, nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí đạp lên dấu chân của nhau, khiên mảng tuyết này bị dẫm lên rối tung rối mù, chỉ còn dấu tay của cậu là vẫn còn nguyên, không chút hư hại.
Hề Gia Vận ngẩn ra một chút, lại không nhịn được mỉm cười.
Chúng nó đang dùng cách của mình để yêu cậu.
Sao bọn nó lại đáng yêu vậy không biết?
Nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí ở trong tuyết chạy giỡn tung tăng, Hề Gia Vận thấy chúng nó đang chơi vui bèn ngồi xuống băng ghế gần đó chờ. Nghĩ nghĩ, cậu lại mở "Vườn Trẻ Thần Thú" ra, tranh thử đến chơi với nhóc Phượng Hoàng một lát.
Cứ tưởng nhóc Phượng Hoàng còn đang nướng măng, Hề Gia Vận phải tới rừng tử trúc tìm nó, ai ngờ nhóc con này lại đang ở rừng ngô đồng, đậu trên cây rơi vào trầm tư.
Hề Gia Vận tò mò hỏi nó: "Làm sao vậy con?"
Nhóc Phượng Hoàng: "Chíp."
Nhóc Phượng Hoàng đang suy nghĩ một chuyện.
Nó đang nghĩ một chuyện vô cùng quan trọng!
Nó sắp tới hiện thực rồi, nhưng mà nó vẫn chưa nghĩ ra mình nên biến thành động vật nào thì tốt.
Trong suy nghĩ của nhóc Phượng Hoàng, trên đời này không có chim nào xinh đẹp bằng nó cả, thậm chí ngay cả Phượng Hoàng cũng không có con nào đẹp bằng nó hết, nhưng Sơn Hải Cảnh không cho nó dùng hình dáng thật để xuất hiện, cho nên bây giờ nhóc Phượng Hoàng đang rất là sầu não.
Nó sợ mình biến hình xong, nhân viên chăm sóc sẽ bị chim khác lừa đi mất.
Nhân viên chăm sóc của nó không phải người có ý chí kiên định đâu, rất dễ bị mấy con chim đáng ghét khác dụ đi mất đấy!
Nghĩ tới nghĩ lui, nhóc Phượng Hoàng vẫn không nghĩ ra ý tưởng nào tốt cả, nó chậm rãi nhìn về phía Hề Gia Vận, "Chíp" mấy tiếng với cậu, quyết định để Hề Gia Vận tìm linh cảm cho mình.
[ Bé Phượng Hoàng muốn biết nhân viên chăm sóc thích loại chim gì!]
Bất thình lình bị hỏi như vậy, Hề Gia Vận phản ứng lại rất nhanh, xét thấy hành vi suốt ngày ghen tỵ lung tung của nhóc Phượng Hoàng, cậu thực sự hoài nghi không biết nhóc con này có phải đang nhử mình không, cho nên cảnh giác đáp: "Chú không thích chim gì cả."
Nghĩ một chút, để phòng ngừa nhóc con này kiếm cớ ăn vạ, Hề Gia Vận lại bồi thêm một câu: "Trừ con ra, bé Phượng Hoàng của chúng ta chính là chú chim xinh đẹp dễ thương nhất trần đời."
Nhóc Phương Hoàng được khen đúng cái mình thích, lông đuôi không nhịn được xoẹt một cái xòe rộng ra, biểu diễn một màn xòe đuôi kinh điển, tỏa ra sánh sáng lung linh, vô cùng đẹp mắt.
Nhưng mà trong lòng nó vẫn rầu lắm!
Nó biết ngay là nhân viên chăm sóc thích nó nhất mà!
Nhưng, bây giờ nó đang nghiêm túc thăm dò ý kiến, coi nhân viên chăm sóc thích kiểu chim gì nha!
Đuôi nhóc Phượng Hoàng vểnh ngược lên trời rồi, những nó vẫn đang nghiêm túc suy ngẫm.
Nó nên biến thành chim gì bây giờ?
Không thể lấy linh cảm từ Hề Gia Vận được, nhóc Phượng Hoàng vắt nát óc suy nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc nghĩ ra một biện pháp!
[ Bé Phượng Hoàng muốn nhân viên chăm sóc đóng trò chơi lại!]
Hề Gia Vận: "?"
Tuy cậu không hiểu sao nhóc con này lại yêu cầu như vậy, nhưng vẫn làm theo ý nó.
Một giây sau, trình duyệt web được mở ra, trong ô tìm kiếm tự động hiện lên mấy chữ: Các loài chim dễ thương nhất thế giới.
Hề Gia Vận: "? ?"
Cậu nhìn mà càng thấy mông lung hơn, mãi đến khi trang web bị mở ra, có chín bức ảnh các loài chim khác nhau hiện ra.
Lúc này Hề Gia Vận mới hiểu.
Tại sao đứa nhóc hay tị nạnh này lại tìm hình của chim khác?
Cậu thậm chí còn cố nghĩ lại xem, dạo này mình có sờ con chim nào khác không, nhưng Hề Gia Vận chắc chắn, ngoại trừ gấu trúc, nhóc Kỳ Lân và nhóc Nhai Tí, dạo này cậu thực sự không sờ qua một động vật nào khác cả.
Cuối cùng Hề Gia Vận đưa ra một kết luận.
Nhóc Phượng Hoàng nhất định là đang nhử mình.
Hề Gia Vận buồn cười nhìn lướt qua mấy bức ảnh, trên đó có mấy chú chim, đáng yêu thì đáng yêu thật đấy, nhưng không đúng vào gu của cậu, cho nên tốc độ lướt của cậu rất nhanh, mãi đến khi trên màn hình xuất hiện ảnh một nhóc chim béo [1] tròn vo bụ bẫm đang đậu trên cành cây, còn hơi hơi nghiêng đầu.
Hề Gia Vận: "!"
Dễ thương chết mất!
Trên đời này không có ai mà không thích nhóc béo này cả, nếu có thì cũng không phải là Hề Gia Vận, cho nên cậu ngây ra mất mấy giây, mãi đến khi nhớ ra nhóc Phượng Hoàng hãy còn đang chăm chú quan sát mình, ngón tay Hề Gia Vận mới loáng lên một cái, nhanh chóng trượt đi, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Nhóc Phượng Hoàng hình như không phát hiện ra gì cả, vì sau khi Hề Gia Vận lật qua bức ảnh đó, quay về giao diện trò chơi, nhóc Phượng Hoàng chỉ nhìn chằm chằm cậu một hồi, khiến cậu chột dạ không thôi, dạ dày thiếu chút nữa cũng nhói lên, nó mới phát một thông báo cho Hề Gia Vận ——
[ Hình phạt của bé Phượng Hoàng sắp kết thúc rồi, bé phải đi lao động công ích tiếp đây!]
Ngữ khí nghe rất vui vẻ. Thấy nhóc Phượng Hoàng bay đi rồi, Hề Gia Vận cũng yên tâm hơn.
Không xù lông xù cánh tức giận, cũng không khóc lóc ăn vạ, vậy là nhóc Phượng Hoàng không phát hiện ra đâu... Đúng không?
Hề Gia Vận không dám chắc nghĩ.
Trên thực tế, nhóc Phượng Hoàng đương nhiên đã phát hiện ra, nó thậm chí còn bấm giờ cho Hề Gia Vận nữa kìa.
Ánh mắt nhân viên chăm sóc vậy mà dừng trên người nhóc béo kia ba giây, tận những ba giây liền! ! !
Thế mà vừa nãy còn nói, trừ nó ra, mình không thích con chim nào khác! ! !
Nhân viên chăm sóc có thích chim, chính là con chim béo đậu gãy cành cây kia! ! !
Nhân viên chăm sóc lừa chim! ! !
Đáng ghét
Nhóc Phượng Hoàng rất là không vui, tâm trạng không tốt dẫn đến việc nó nướng măng không được, "Piu ~" một cái, phun ra một đoàn lửa lớn, măng tre lập tức cháy thành than.
Nó tức giận thở phì phì trừng mắt lườm Thực Thiết Thú ở cách đó không xa, thật muốn lại đó, oánh cho mấy đứa kia một trận.
Nhưng mà ——
Thôi, nó là người lớn, không chấp với bọn nhóc tì. Nhịn!
Nó cũng sắp được đưa đến hiện thực rồi nha! ! !
Nhóc Phượng Hoàng nghĩ thế, lại bắt đầu chăm chỉ nướng măng.
Không lâu sau, điện thoại của Hề Gia Vận nhận được một thông báo yêu cầu nhận chuyển phát.
[ Bé Phượng Hoàng đã hoàn thành hình phạt rồi, chức năng giao nhận thực tế đã được mở khóa!]
[ Bạn có muốn kích hoạt công năng giao nhận thực tế không?]
[ Đồng ý — Đồng ý ]
Hề Gia Vận: "..."
____________________
Tác giả có lời muốn nói: Ông chủ tiệm thịt nướng của Sơn Hải Cảnh – Bé Phượng Hoàng sắp đến hiện thực rồi!
...
[1] Chim béo /小胖啾/, chỗ này tôi serach theo hình ảnh thì ra em sẻ tuyết bên dưới. Không biết có đúng là em ý không nhưng mà ẻm chimte quá nên tôi cứ dí vào đã nhé.
Chim sẻ tuyết là một loài chim dạng sẻ nhỏ thuộc họ Bạc má đuôi dài. Loài chim này trong tiếng Nhật còn gọi là Shima Enaga.
Chúng sống ở châu Âu và châu Á. Đây là một loại chim không di cư. Chúng có chiều dài từ 13–15 cm tính cả đuôi dài từ 7–9 cm. Bạc má đuôi dài có màu xám bên trên lưng và màu bạc vôi ở dưới.
Loài chim này ăn côn trùng trong suốt cả năm. Chúng chủ yếu ăn động vật chân đốt, thích trứng và ấu trùng của bướm. Thỉnh thoảng chúng ăn thực vật vào mùa thu.
(Chắc cái ảnh mà Gia Gia nhìn thấy của em nó là ảnh này này)

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.