Nghĩ đến đây, Minh Bảo Thanh càng cảm thấy mình đã bỏ sót điều gì đó, chỉ là chưa kịp suy nghĩ ra, lại nghe Chu di nói: "Lâm phu nhân đâu phải làm sinh nhật lớn."
Bởi vì Minh Bảo Thanh tâm như gương sáng, ép Chu di phải thêm mắm dặm muối: "Tôi thấy trước cổng nhà họ Lâm có xe ngựa kéo hành lý, còn có tiểu đồng mở cửa quét dọn, cho dù Lâm Tam lang chưa về thì chắc cũng sắp về rồi, nếu không thì sao lại sai người hầu về trước chứ?"
Minh Bảo Thanh không muốn nghe những lời làm xáo trộn tâm trí này, chỉ nói: "Dì cứ làm việc của dì, đừng đến trước mặt Lâm Tam lang."
Chu di dò hỏi thêm một câu: "Nhưng mà Đại tiểu thư, Lâm Tam lang chắc chắn mười phần mười là muốn nối lại duyên xưa với cô."
"Nối lại duyên xưa gì chứ? Thiếp thất? Ngoại thất?" Minh Bảo Thanh quay mặt lại nhìn thẳng vào bà ta, khiến Chu di rụt cổ: "Sau này đừng nói những lời như vậy nữa."
Chu di cúi đầu đi vào phòng, nhìn trước ngó sau, ngay cả Lâm di cũng không có ở đó.
Minh Bảo San đang dựa vào gối tựa nghịch mấy hộp phấn ngọc nhan, cao ngọc trai, Chu di ngồi xuống bên cạnh cô nàng, vén một lọn tóc mai bên tai cô nàng, hài lòng nói: "Cuối cùng cũng lấy lại được chút khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727371/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.