Lão Miêu di nói với Minh Bảo Cẩm, bùn ươm tốt nhất là một nửa bùn sông, nửa kia dùng phân chuồng hoai mục trộn thêm trấu hoặc vỏ lúa mì.
Nước suối mùa xuân nghe êm đềm, Minh Bảo Cẩm kéo giỏ chạy dọc theo tiếng nước, đến gần thì nghe thấy có người vui mừng gọi, "Tiểu Bố Đầu."
Minh Bảo Cẩm nhìn sang, cũng cười, "Tiểu Thanh Điểu."
Du Phi xắn quần ngồi bên bờ suối, đang ngẩng đầu nhìn nàng. Một đàn vịt con lông xám má vàng đang nô đùa trong suối gần đó, lúc thì thò đầu ra, lúc thì nhổng m.ô.n.g lên, chụm đầu vào nhau, vô cùng đáng yêu.
Du Phi thỉnh thoảng lại dùng một cành liễu mềm dẻo khều chúng, thấy Minh Bảo Cẩm nhìn đàn vịt con đến ngẩn người, liền đưa cành liễu cho nàng chơi.
"Đào bùn à? Để ta đào cho. Dù sao ta cũng không mang giày, muội còn phải cởi giày cởi tất, ướt thì phiền lắm."
Suối hẹp cạn nước chảy xiết, lại nhiều đá cuội trong bùn, muốn đào bùn thường phải xuống đoạn kênh mương phía dưới đào.
Du Phi vừa đi, đàn vịt con cũng theo cậu xuống hạ lưu, Minh Bảo Cẩm cũng kéo giỏ theo sau.
Dọc theo con suối này ở Thanh Hoài hương, nông dân đã đào rất nhiều kênh mương, sau khi nước được phân tán qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727325/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.